“Mẹ ơi, treomáy, mẹ đi rồi! Ha ha!” Tiêu Bảo Bối xém nhảy dựng lên, đứng trêncao nhìn Vy Vy ngồi ghế, “Ha ha, con thắng rồi! Ha ha ha ha!”
Vy Vy nhìn con gái đang hưng phấn, trên mặt lộ ra nụcười nham hiểm mờ ảo: “Đại thần, con gái anh bắt nạt em! Năm đó anh bắt nạt emlà đủ lắm rồi, bây giờ con gái anh lại bắt nạt em, em làm sao mà sống đây!” VyVy nhìn Tiêu Nại mới ra khỏi phòng tắm, lớn tiếng lên án. Kết hôn mười mấy năm,đại thần là ‘ăn’ Vy Vy nhiều nhất.
Tiêu Nại nhìn con gái mình, lại nhìn vợ mình một chút,thấy nhưng không thể trách, quay đầu vờ nhắc nhở con nói: “Vũ Tiếu, con, bâygiờ đi pk với Bảo Bối, Vy Vy, em theo anh về phòng đi!”
Đại thần không hổ là đại thần, chỉ ra lệnh một chút,mọi người đều ngoan ngoãn chấp hành.
Tiêu Bảo Bối nóng nảy: “Ba à, đừng có làm thế, con đẹphơn vợ ba, trẻ tuổi hơn vợ ba, kỹ thuật lại tốt hơn vợ ba, dù ba không trôngmặt mà bắt hình dong, vì sao không lấy năng lực chọn người chứ!” Tiêu Bảo Bốilòng đầy căm phẫn, “Mẹ à, mẹ thật ác nhé, mỗi lần đều tìm anh với ba, biết rõcon không chơi được họ, còn bắt nạt con như vậy!”
“Khi nào thì kỹ thuật của con kém hơn mẹ, mẹ sẽ khôngthế nữa, hắc hắc!~” tâm tình Vy Vy bay bay..
“Ba ơi ba ơi, con là do mọi người nhặt được à? Đãi ngộkhác biệt thật đấy!”
Nét mặt đại thần lạnh nhạt: “Mẹ con là vợ ba, con là con gái của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-mo-sanh-tieu-bao-boi/2283663/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.