Hôm nay Văn Hạ dậy rất sớm. Cô và Tô Mạch sống phi pháp với nhau đã lâu như vậy nhưng đây là lần đầu tiên cô dậy trước Tô Mạch. Cuối cùng, bây giờ cô cũng là người có sự nghiệp riêng của mình, cô quyết định phải làm cho tốt.
Tô Mạch bị đánh thức bởi tiếng Văn Hạ kêu thất thanh trong nhà bếp. Anh chân trần chạy vào đến cửa bếp thì thấy Văn Hạ một tay cầm đũa, một tay bịt miệng. Anh không hiểu tại sao cô bịt miệng rồi mà vẫn có thể hét to như vậy, đúng là cổ họng tốt thật.
Ánh mắt anh quét khắp nhà bếp, chiến sự đã kết thúc. Có điều anh nhìn quả trứng ốp lết cháy đen thì biết ngay vừa mới xảy ra cuộc chiến “thập tử nhất sinh” tại nơi này. Tô Mạch bước tới cầm đôi đũa trên tay Văn Hạ, ngáp một cái, xua tay nói:
- Em đi rửa mặt đi. Cái này để anh làm.
- Nhưng tối qua anh nói em phải nấu cơm. - Văn Hạ cúi đầu nói vẻ ấm ức. Cô thật sự không muốn làm ra như vậy. Cô đâu biết làm ra thứ đó khó như vậy chứ. Loáng một cái lửa đã cùng ra làm cô sợ chết khiếp.
- Được rồi. Việc gì cũng phải từ từ. Trước đây, em chưa từng làm việc này mà. - Tô Mạch biết Văn Hạ là đại tiểu thư chưa từng nhúng tay vào việc nhà, cho nên bây giờ mới thành ra thế này. Tuy cô muốn học nhưng với anh thì ai làm việc nhà cũng được. Bây giờ, anh càng ngày càng bận, không có thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-mach-86-do/2871172/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.