‘’Lúc trước cậu đột nhiên ngất xỉu, may mà ngay lúc đó có một vị bác sĩ, ông ấy nói cậu đang mệt mỏi lại còn thương tâm quá độ, cần phải chú ý nghỉ ngơi, vậy nên bọn họ mới để cậu nằm tạm trong phòng của Phương Cảnh Hoán. Mình định đến đây thăm cậu một lát, thì thấy hình như cậu đang bị bóng đè, trên người toát ra đầy mồ hôi…..’’
Mạnh Kim Ca ngơ ngác nghe cô bạn đang ngồi ở bên cạnh kể lại mọi chuyện, nằm trong phòng hơn nửa ngày, cô mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Hà Tư Ân, đôi mắt đỏ bừng như đang cố gắng kìm nén điều gì đó.
“Mình biết rồi.’’ Cô mang giày vào rồi bước xuống giường, cổ họng nghẹn ngào, nói: “Tư Ân, chúng ta đi thôi.’’
Hà Tư Ân lo lắng đỡ lấy bả vai của cô: ‘’Kim Ca à, nếu cậu cảm thấy không thoải mái….’’
‘’Mình không sao, chúng ta đi thôi, đừng ở lại quấy rầy ba mẹ của Cảnh Hoán nữa.’’
Mạnh Kim Ca xoa nhẹ lên đôi mắt, vươn tay lên đầu giường cầm lấy cuốn album, đi ra khỏi phòng của Phương Cảnh Hoán.
Cha mẹ cùng với họ hàng của anh đều ngồi ở bên ngoài, đang tiếp đãi những khách mời vẫn còn nán lại, thấy cô đi ra, mẹ của Phương Cảnh Hoán tiến đến hỏi han: ‘’Kim Ca, thân thể của cháu có sao không? Còn bị choáng váng nữa không? Hay là dì đưa cháu đến bệnh viện khám một chút nhé.’’
‘’Không cần đâu dì ạ, hôm nay đã làm phiền dì rồi.’’ Cô nở ra một nụ cười trấn an, rồi cầm lấy album trong tay, giọng nói có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-luyen-tuong-phung/911493/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.