Chương trước
Chương sau
“Ngươi xác định với ta, đây là nó trở thành Yêu Thú cấp 5 nên thân thể biến lớn, chứ không phải do nó ăn quá nhiều nên phát tướng?” Lâm Thanh Phong bĩu môi nhổ nước bọt.

“Hắc hắc…” Chiến Thiên chỉ biết gãi đầu cười không đáp, Tiểu Hắc trở thành Yêu Thú cấp 5 thân thể biến lớn không giả, nhưng mỗi ngày nó chỉ ăn xong rồi lại lăn ra ngủ, trong trường hợp này, nó không phát tướng chỉ có thể nói Thiên Đạo bị mù a.

Không cần Chiến Thiên nói thì Lâm Thanh Phong cũng đoán được nguyên nhân, trong lòng âm thầm thở dài.

- Về sau phải cho nó ăn kiêng, cứ để nó như vậy thì ai nuôi nổi à? 

“Sư phụ, ngươi muốn để nó ăn kiêng sao? Vô ích thôi.” Như đoán được Lâm Thanh Phong suy nghĩ gì, Chiến Thiên lắc đầu cười khổ.

- Lão Tông chủ lại muốn nuôi nó trở thành Thần Thú hộ tông, chỉ cần nó chạy tới đó lắc đuôi liếm liếm, đóng giả xuẩn manh một chút là liền có đồ ăn.

- Có Lão Tông chủ ở đây, ngay cả Tuyết muội muốn cho nó ăn kiêng cũng không có biện pháp nào.

Chẳng trách sao Lão Tông chủ là một tên Đại Thừa kì lại yêu tiền muốn mạng, lấy tích súc của bản thân nuôi Tiểu Hắc béo mập như vậy, dù là ai thì túi tiền cũng sẽ bị ung thư nha.

Lâm Thanh Phong im lặng rồi, chỉ có thể lắc đầu nói.

- Mặc kệ nó đi, trước đó ta chỉ hứa với mẫu thân của nó rằng sẽ tìm cho nó một chỗ có thể nuôi dạy nó mà thôi.

- Hiện tại ta nuôi không nổi, còn không bằng cứ để Lão Tông chủ nuôi nó a.

“Hắc hắc, chuyện này cũng không phải do sư phụ ngài quyết định nha.” Chiến Thiên trong lòng âm thầm lắc đầu.

- Tiểu Hắc mặc dù được Lão Tông chủ cho ăn, nhưng nó chỉ nhận mỗi Tuyết nhi làm chủ nhân, ai cũng không thể đụng vào nó.

- Lần trước Lão Tông chủ chỉ muốn xoa đầu nó một chút, thì nó liền cắn lão nha.

- Nếu Tuyết nhi lại đi theo sư phụ ngài, nó cũng đồng dạng đi theo nàng nha, khi đó ngài không nuôi cũng không được.

“Lại có chuyện này?” Lâm Thanh Phong khóe miệng co quắp thở dài một hơi.

- Thật là nuôi ong tay áo nha, không biết nó học ở đâu?

“Người ta có nói, sủng vật sẽ học tập chủ nhân nha.” Son Goku ở bên cạnh lúc này đột nhiên lên tiếng.

- Ngoài Tuyết nhi ra, thì Tiểu Hắc trước đó chỉ xem ngươi cùng Mị Ảnh hai người làm chủ.

- Tuyết nhi cùng Mị Ảnh sẽ không như vậy…

Lâm Thanh Phong trên trán liền xuất hiện gân xanh, cắn răng nói.

- Ý của ngươi là, chính ta đã dạy nó thành ra như vậy?

“Đây là ngươi nói, ta không nói.” Son Goku xoay đầu nhìn về một hướng khác, một dạng “ta không biết gì cả”.

“Ngươi…” Lâm Thanh Phong cắn răng, rốt cục chỉ đành bỏ qua, lắc đầu nói.

- Mặc kệ thôi, về sau lại tính.

….

Ngày hôm sau, Lâm Thanh Phong, Nam Cung Mị Ảnh hai người, cùng Nam Cung Tuyết đi gặp Lão Tông chủ.

Ngày hôm qua, Lâm Thanh Phong theo lời Nam Cung Tuyết đã biết một chút về tính tình của tên này, mặc dù không muốn gặp mặt, nhưng đã tới Hỏa Vân Tông ở nhờ, hắn cũng phải đi gặp mặt chủ nhân một chút, còn chưa nói tới, hắn vẫn có chuyện phải nhờ Lão Tông chủ giúp đỡ.

Lão Tông chủ, Vô Cực Tử hai người vẫn như lúc trước, ngồi trên bàn đá chầm chậm thưởng trà.

Nhìn thấy Lâm Thanh Phong bước tới cửa, Lão Tông chủ một dạng hí hửng, nụ cười kéo lên tận mang tai, làm gì có chút bộ dáng của Đại Thừa kì tôn giả? 

- Bảo khố, ngươi đã tới.

Lâm Thanh Phong khóe miệng co quắp.

- Lão Tông chủ, ta gọi Lâm Thanh Phong, cũng không phải Bảo Khố.

“Tốt, Bảo khố, ta đã biết.” Lão Tông chủ một dạng vô tâm vô phổi gật đầu cười.

“…”

Lâm Thanh Phong chỉ có thể bỏ qua, thở ra một hơi rồi nói.

- Lão Tông chủ, lần này ta có chút chuyện muốn nhờ.

“Có chuyện muốn nhờ?” Lão Tông chủ hai mắt phát sáng gật đầu cười nói.

- Dễ nói, dễ nói, chỉ cần có tiền công là được.

“Đương nhiên sẽ không để ngài chịu thiệt.” Lâm Thanh Phong gật đầu cười, sau đó liền nhìn sang Nam Cung Mị Ảnh, nhận được ánh mắt của Lâm Thanh Phong, Nam Cung Mị Ảnh gật đầu cười, lấy ra Hàn Băng Kiếm cùng Hắc Thiết Kiếm đưa tới trước mặt Lão Tông chủ rồi nói.

- Ngài có thể giúp chúng ta, nâng cấp bọn chúng được hay không?

“Một kiện Thiên cấp pháp khí, một kiện Linh cấp pháp khí sao?” Lão Tông chủ liếc mắt một cái liền nhìn ra cấp bậc của hai thanh kiếm, sau đó lại nhìn Nam Cung Mị Ảnh rồi nói.

- Ngươi hiện tại là Kiếm Tâm cảnh giới, ta có thể giúp ngươi nâng cấp bọn chúng trở thành Thánh cấp Pháp Khí.

“Ta muốn ngài nâng cấp bọn chúng trở thành Chí Tôn cấp pháp khí.” Lâm Thanh Phong một bên bình tĩnh nói.

“Cái gì?” Lão Tông chủ trợn mắt há mồm, chỉ thấy Lâm Thanh Phong một bên lấy ra một viên Ngọc Tủy Linh Nhũ Cực Phẩm cầm trên tay nói.

- Ngươi có thể hay không?

“Đây là… Ngọc tủy linh nhũ Cực Phẩm?” Lão Tông chủ, Vô Cực Tử hai người đồng thời trợn mắt há mồm.

- Ngươi…

Lão Tông chủ còn đang muốn nói gì đó, Lâm Thanh Phong ngay lập tức ngắt lời.

- Chỉ cần cho ta biết, ngươi có thể làm được hay không?

“A?” Lão Tông chủ cau mày suy nghĩ, một lúc sau hắn liền quả quyết lắc đầu nói.

- Không được.

- Ta chỉ là một tên Luyện Khí sư cấp 7 mà thôi.

- Thần cấp Pháp Khí thì còn dễ nói, nhưng Chí Tôn cấp pháp khí… thứ lỗi ta không làm được.

“Xùy, vô dụng.” Lâm Thanh Phong trong lòng nhổ nước bọt, nhưng ngoài mặt hắn chỉ thở dài một hơi.

- Ngươi không làm được sao?

“Thật sự là hiện tại ta không làm được.” Lão Tông chủ lắc đầu giải thích.

- Ngươi không biết, Chí Tôn cấp bậc pháp khí cũng không dễ dàng nâng cấp như vậy.

- Chí Tôn cấp Pháp Khí, yêu cầu vật liệu món nào cũng thuộc loại đỉnh cấp, ở nơi này bọn ta vẫn còn tích trữ một số, chuyện không đáng lo. 

- Nhưng vấn đề là chúng ta phải tế luyện bọn chúng, và trình tự này yêu cầu độ chuẩn xác cực cao.

- Trong tình cảnh Đại Lục không ra Bán Tiên như hiện tại, muốn tế luyện những vật liệu này, phải cần một loại dị hỏa cực kì cường đại, dị hỏa mà ta sở hữu không thể nào tế luyện bọn chúng tới trình độ cần thiết.

- Cả đại lục hiện tại, ta đoán chừng chỉ có duy nhất một người có thể tế luyện bọn chúng mà thôi, nhưng hắn lại không phải Luyện Khí Sư.

- Nếu ngươi có thể nhờ hắn giúp đỡ, còn có ta ở một bên nâng cấp, lại thêm vào Ngọc Tủy Linh Nhũ Cực Phẩm, ta có hai thành nắm chắc tạo ra Chí Tôn cấp pháp khí.

“Chỉ có hai thành? Cơ hội thấp như vậy?” Lâm Thanh Phong cau mày hỏi, chỉ thấy Lão Tông chủ tự tin nói.

- Ta dám cam đoan với ngươi, cả đại lục này ngoại trừ ta cùng Hỏa Vân, không có một tên Luyện Khí Sư nào dám cam đoan có hai thành tỉ lệ này nha.

“Khó khăn như vậy sao?” Lâm Thanh Phong trầm ngâm một chút rồi gật đầu hỏi.

- Như vậy người ngươi vừa nói là ai? Làm thế nào ta có thể tìm được hắn?

“Hắn là Hỏa Thánh.” Lão Tông chủ cười híp mắt nói.

- Hỏa Thánh mang trên người hai loại Dị Hỏa, kết hợp hai loại, hắn có thể tế luyện bất kì loại tài liệu nào trên đời.

“Ta đã sớm đoán được từ trước.” Lâm Thanh Phong vô lực thở dài, vừa mới chém xong quân của Hỏa Thánh, lại đánh hắn một chầu, mặc dù ngoài mặt hắn không nói gì, nhưng trong nội tâm hắn đương nhiên sẽ mang theo oán hận với Lâm Thanh Phong, hiện tại lại nhờ hắn hợp lực với Lão Tông chủ, hắn đồng ý mới là lạ.

Nếu thật sự Hỏa Thánh có đồng ý, với tỉ lệ thành công là hai thành, trong suốt quá trình hắn có nổi lên tư tâm phá hoại một chút thì Lão Tông chủ cũng không nhìn ra, vì thế biện pháp này coi như không có.

“Khoan đã.” Lâm Thanh Phong bỗng dưng hỏi.

- Có phải ngươi chỉ cần tìm người sở hữu dị hỏa đủ mạnh để tế luyện vật liệu là được có đúng không?

“Đúng vậy.” Lão Tông chủ gật đầu, Lâm Thanh Phong hai mắt càng sáng hơn.

- Cửu Thiên Hỏa đủ mạnh hay không?

“Dị Hỏa có uy lực đứng thứ hai, uy lực đương nhiên đầy đủ.” Lão Tông chủ gật đầu nói.

- Ta biết ngươi đang nghĩ gì.

- Nếu Hỏa Vân thực sự có thể lấy được Cửu Thiên Hỏa thì không còn gì tốt hơn.

- Ta và hắn, trước đó đã từng cùng nhau luyện khí, hai người chúng ta hợp lực thì cơ hội thành công sẽ nâng cao thêm được một chút.

- Có lẽ là ba thành đi?

“Chỉ có ba thành?” Lâm Thanh Phong chán nản đưa tay bóp trán, nhìn ra Lâm Thanh Phong đang nghĩ gì, Lão Tông chủ lắc đầu cười nói.

- Ngươi cũng biết, chúng ta cả đời này chưa từng tạo ra, cũng chưa từng nhìn thấy một kiện Chí Tôn cấp Pháp Khí nào, vì thế ba thành cơ hội đã là rất tốt rồi.

- Nếu có một kiện Chí Tôn cấp Pháp Khí ở đây để ta nghiên cứu ít lâu, ta nghĩ rằng cơ hội sẽ đề thăng tới năm thành nha.

“Nếu có thì ta đã sớm đưa ra à.” Lâm Thanh Phong thở dài một hơi, nhìn sang Nam Cung Mị Ảnh nói.

- Lão bà, hiện tại Hỏa Vân Tôn Giả vẫn chưa trở lại, chuyện này chúng ta lại để ít lâu có được hay không?

“Yên tâm phu quân, ta hiểu được.” Nam Cung Mị Ảnh một bên có chút thất lạc gật đầu nói, Lão Tông chủ đã giải thích rõ ràng như vậy rồi, nàng cũng không còn cách nào khác.

….Hết Chương 320….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.