Chát…
“A…a…vì sao????”
Tiếng thanh thúy vang lên, kèm theo đó là một tiếng hét thảm, Nguyên Anh hai mắt chảy nước, ôm đầu ngồi chồm hổm dưới đất, một mặt “không thể tin” nhìn về phía sau, chỉ thấy Lâm Thanh Phong bĩu môi.
- Ta bảo ngươi đánh thức hắn, cũng không bảo ngươi thừa dịp hắn bệnh mà ức hiếp hắn nha.
“Hô.” Nghe được lời này, Son Goku liền giật mình, thở ra một hơi nhẹ nhõm, gãi đầu nói.
- Ra là Nguyên Anh nha, ta còn tưởng là địch nhân truy sát ta đây.
- Thanh Phong huynh đệ, Vegeta hắn đâu?
“Vừa tỉnh lại cũng không lo cho bản thân mà liền lo lắng cho tốt “bạn gay” sao?” Lâm Thanh Phong trong lòng thầm nghĩ, ngoài mặt thì lắc đầu nói.
- Vegeta hắn đã rời đi,
- Hắn không muốn mãi bị ngươi dẫn trước, vì thế hắn ra đi để tìm đường trở nên mạnh mẽ hơn.
- Vài năm sau hắn sẽ trở lại, khi đó ngươi đừng để hắn vượt mặt quá xa mới tốt.
“Ồ? Là như vậy sao?” Son Goku tròng mắt đảo một vòng sau đó hai mắt phát sáng gật đầu nói.
- Ta cũng phải trở nên mạnh mẽ hơn mới được.
“Tiếp theo ngươi dự tính như thế nào?” Lâm Thanh Phong trầm ngâm một chút rồi hỏi.
- Những hiểu biết của ta về sức mạnh của người Saiyan các ngươi cũng đã hết, ta không còn biện pháp nào để giúp ngươi nhanh chóng tăng lên thực lực nữa.
- Ngươi có muốn giống như Vegeta, tự mình rời đi để tìm kiếm sức mạnh?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-luu-vo-si-thong-thien-lo/2580282/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.