Con Bạch Long to lớn đang ngủ, không những vậy, mà nó còn đang ngủ rất say.
Chỉ cần nhìn vào giọt nước dãi đang đung đưa ở khóe miệng thì ai cũng hiểu được.
“Đây là… tổ tiên Lạc Long Quân?” Lâm Anh Hào vẻ mặt nghi hoặc, lên tiếng hỏi.
“Hẳn là vậy đi?” Lâm Thanh Phong chỉ biết gãi đầu, có chút không chắc chắn mà trả lời.
“Nhưng không phải ngài ấy đã sớm rời khỏi đây rồi sao?” Nam Cung Mị Ảnh cũng giống hai người, vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc hỏi.
Lâm Thanh Phong chỉ biết gãi đầu.
- Không có cách, đành phải đánh thức ngài ấy rồi hỏi thôi.
Lâm Thanh Phong nói như vậy, Lâm Anh Hào cùng Nam Cung Mị Ảnh đều gật đầu đồng ý.
Lâm Thanh Phong hít vào một hơi thật sâu rồi dùng sức hét lớn.
- Lạc Long Quân tổ tiên… con cháu của ngài đã tới đây gặp ngài nha.
….
“Khò..zzzz…”
Mặc dù Lâm Thanh Phong đã hét lớn tiếng như vậy, nhưng Bạch Long vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, thậm chí còn ngủ say hơn, tiếng ngáy lớn cũng phát ra từ miệng.
“Giờ chúng ta phải làm sao đây?” Lâm Thanh Phong có chút xấu hổ, nhìn về hai người phía sau xoắn xuýt gãi đầu hỏi.
Lâm Anh Hào cùng Nam Cung Mị Ảnh cũng xoắn xuýt không kém, hai mặt nhìn nhau, một lúc sau Lâm Anh Hào nói.
- Không bằng… dùng biện pháp mạnh một chút?
“Đã vậy, hai người lùi về phía sau một chút.” Lâm Thanh Phong gật đầu nói, trên tay xuất hiện một viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-luu-vo-si-thong-thien-lo/2580178/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.