Nghe được lời nói của Nam Cung Mị Ảnh, tên quân nhân sững sờ một lúc rồi lắc đầu cười nói.
- Cô em này, cô lại nói cái gì đây?
- Mau buông kiếm ra đi, tôi không muốn làm cô bị thương đâu.
“Tốt một câu tôi không muốn làm cô bị thương.” Nam Cung Mị Ảnh gật đầu cười, sau đó nàng đưa tay cắm thanh Hàn Băng Kiếm xuống đất, rồi bướ lên phía trước, nói.
- Mặc dù phu quân đã thường nói rằng “Những kẻ mạnh luôn thua cuộc bởi vì khinh địch và nói nhiều”, ta cũng thừa nhận câu nói này của phu quân là đúng, bình thường ta sẽ không bao giờ nói nhiều hay khinh địch một đối thủ nào, dù kẻ đó có yếu đuối tới mức nào đi chăng nữa.
- Nhưng lần này thì khác, ta rất thưởng thức tình đồng đội của các ngươi, và câu nói vữa nãy của ngươi khiến ta rất vui vẻ, vì thế nên ta sẽ cho ngươi một cơ hội.
- Hiện tại ta chỉ dùng một phần thực lực, nếu trong một phút ngươi có thể khống chế được ta, thì ta sẽ không dùng Hàn Băng Kiếm để đối phó với các ngươi và cho phép các ngươi ở lại đây.
- Còn nếu ngươi thua, thì phiền các ngươi lùi về phía sau 500m.
Tên quân nhân nghe được những lời này thì liền thẹn quá hóa giận, đấu với hắn mà chỉ dùng 1% thực lực? Đây là trần trụi coi thường hắn a, những tên quân nhân phía sau thì khác, nghe được lời này thì bọn họ trước tiên mộng bức, sau đó đều ôm bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-luu-vo-si-thong-thien-lo/2580148/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.