Chương trước
Chương sau
Nguyên Anh đưa cặp mắt trắng dã nhìn về Lâm Thanh Phong, nhưng rồi nó cũng gật đầu xem như là xác nhận lời nói của hắn.

Tiểu Long liếc nhìn cả hai một chút rồi lắc đầu thở dài nói.

- Cả hai bọn ngươi đều đồng dạng giống nhau, diễn kỹ quá tệ, các ngươi nghĩ rằng như vậy sẽ lừa được ta sao? Các ngươi đang nghi ngờ ta có đúng hay không? 

Bị nói trúng tim đen, Lâm Thanh Phong cùng Nguyên Anh nội tâm đồng thời giật thót, cả hai oán trách liếc nhìn nhau một cái, sau đó Lâm Thanh Phong gãi đầu cười khổ.

- Haha, như vậy mà cũng để ngươi đoán được…

Lâm Thanh Phong còn chưa kịp nói hết câu, tiểu Long đã tức giận mắng.

- Con bà nó, các ngươi vậy mà thật sự nghi ngờ ta?

- Ta phản bội cả một tộc đàn để đi theo các ngươi, chỉ mong làm một đầu cá ướp muối, cùng các ngươi đi ngắm thế giới to lớn hơn, ta đã vì các ngươi làm nhiều điều như vậy mà các ngươi lại nghi ngờ ta?

Tuy tiểu Long bão nổi là sự thật, nhưng trong mắt nó cũng không tồn tại một tia dị sắc nào, nó đơn thuần tức giận vì bị nghi ngờ mà thôi, nhận ra điểm này, Lâm Thanh Phong cùng Nguyên Anh đều chỉ biết gãi đầu cười khổ, người xưa có câu “Dùng người thì phải tin, không tin thì không dùng” lần này thật sự bọn hắn đã làm sai rồi, không còn lời nào đề bào chữa.

Mắt thấy hữu nghị thuyền nhỏ sắp lật, Lâm Thanh Phong xoắn xuýt nói.

- Đừng giận nha tiểu Long, bọn ta chỉ nghi ngờ một chút mà thôi, cũng không có hành động gì khác thường đúng không?

Tiểu Long hừ lạnh một tiếng, khoanh tay quay mặt sang một bên cũng không thèm để ý tới Lâm Thanh Phong, nó cũng biết không thể hoàn toàn trách Lâm Thanh Phong cùng Nguyên Anh được, nếu là nó thì nó cũng sẽ nảy sinh nghi ngờ thôi, mặc dù không nói ra nhưng một ít phòng bị dĩ nhiên vẫn phải có.

Nhìn thái độ của tiểu Long, biết rõ nó không tiếp tục để ý chuyện này, Lâm Thanh Phong thở ra một hơi rồi nói.

- Trước đừng nhắc lại chuyện này, tiểu Long hiện tại ngươi đã hấp thụ hết Long Khí của Long Vương rồi, ngươi cảm thấy thế nào?

Nhắc tới chính sự, tiểu Long cũng không tiếp tục hờn dỗi, nó lạnh nhạt trả lời.

- Ngoài việc ta cảm giác được mình trở nên cường đại hơn, thì cũng không có gì khác biệt.

“Chỉ như vậy thôi sao?” Lâm Thanh Phong hỏi lại.

“Ừ, chỉ có vậy thôi.” Tiểu Long bình tĩnh đáp.

Nghe được tiểu Long khẳng định, Lâm Thanh Phong gãi đầu một cái rồi nhìn sang Nguyên Anh, Nguyên Anh cũng hiểu ý đưa ra viên “Kim Đan” màu xanh lam cho tiểu Long rồi nói.

- Ngươi thử ngậm nó xem? Nếu không thì nuốt luôn cũng được.

“Đây là cái gì?” Nhận lấy viên “Kim Đan” từ Nguyên Anh, Tiểu Long có chút tò mò hỏi.

Lâm Thanh Phong trả lời.

- Đây là viên Kim Đan mà Nguyên Anh ngưng tụ ra từ pháp lực, bọn ta có chút suy đoán cần phải kiểm chứng, trước tiên ngươi cứ thử ngậm nó thử xem.

Tiểu Long khuôn mặt đầy dấu chấm hỏi, nó hừ lạnh một tiếng rồi đặt viên Kim Đan vào trong miệng.

Lúc này dị biến liền phát sinh, viên “Kim Đan” màu xanh lam óng ánh vừa vào tới cửa miệng của tiểu Long liền giống như bị một lực hút cực mạnh chui thẳng vào bụng tiểu Long.

Lâm Thanh Phong, Nguyên Anh cùng Nam Cung Mị Ảnh cả ba đều có chút bất ngờ, nhưng không ai có ý định ra tay ngăn cản, chỉ riêng tiểu Long một mặt chấn kinh, ngay lập tức ho sặc sụa nói.

- Các ngươi…đã cho ta ăn thứ gì?

“Yên tĩnh cảm thụ tự thân biến hóa đi tiểu Long.” Lâm Thanh Phong vẻ mặt lạnh nhạt lên tiếng.

“Cái gì?” Tiểu Long một mặt mộng bức, biến hóa cái gì hắn chưa từng nghĩ tới, nhưng ngay lập tức hắn liền cảm nhận được, vùng bụng của hắn có tồn tại thứ đồ vật, đó chính là viên “Kim Đan” hắn vừa mới ăn.

Viên Kim Đan này lẳng lặng lơ lửng trong bụng hắn, rồi dần dần phát ra ánh sáng màu xanh lam càng ngày càng sáng chói, sau đó từng đoàn Long Khí trên người tiểu Long lấy tốc độ rất nhanh, bị hút vào bên trong viên “Kim Đan”, chỉ sau gần một phút cả thân thể tiểu Long đều bị hút vào trong, bên ngoài chỉ còn viên “Kim Đan” màu xanh nhạt lẳng lặng phiêu phù ở đó.

Lâm Thanh Phong cau mày một cái liền tản ra tinh thần lực tập trung quan sát biến hóa của viên “Kim Đan” này, đồng thời cảm nhận khí tức của tiểu Long.

Mặc dù tiểu Long đã bị viên “Kim Đan” này hút hết vào bên trong, nhưng Lâm Thanh Phong vẫn cảm giác được nó còn sống, nhận ra điểm này hắn thở ra một hơi nhẹ nhõm rồi thử lên tiếng hỏi.

- Tiểu Long, ngươi thấy thế nào rồi?



Không có tiếng đáp lại, Lâm Thanh Phong chỉ còn biết gãi đầu hỏi Nguyên Anh.

- Như vậy… tiếp theo chúng ta phải làm thế nào?

“Làm sao ta biết được?” Nguyên Anh trợn mắt hừ lạnh.

- Nhưng trước tiên chúng ta hẳn là có thể xác định được, đây nhất định là Yêu Đan, vì thế suy đoán lúc đầu của ngươi hẳn là chính xác rồi.

Lâm Thanh Phong trầm ngâm gật đầu đồng ý với lời nói của Nguyên Anh, sau đó lại hỏi.

- Như vậy tại sao nó lại không trả lời ta đâu? 

“Thiếp nghĩ, hiện tại tiểu Long đang trong quá trình dung hợp pháp lực và Long Khí, quá trình này có lẽ phải cần tốn một ít thời gian, thế nên chúng ta cứ ngồi đợi một lúc xem sao?” Nam Cung Mị Ảnh đứng cạnh bên quan sát tất cả, nhưng ngay từ lúc tiểu Long tới thì nàng không lên tiếng, lúc này lại thử nói chen vào.

Lâm Thanh Phong hai mắt phát sáng, tự lấy tay vỗ đầu mình nói.

- Đúng vậy nha, vừa lúc nãy mới giải thích với nàng là pháp lực và Long Khí dung hợp cần tốn một khoảng thời gian nhưng hiện tại ta lại quên mất.

- Như vậy…

Liếc nhìn qua Nguyên Anh, chỉ thấy nó hừ lạnh một tiếng rồi trực tiếp khoanh tay nhắm mắt ngồi xuống, không cần Lâm Thanh Phong nói thì nó cũng biết được ý định của hắn là muốn nó tiếp tục ngồi đây hộ pháp cho tiểu Long.

Thấy tiểu Long thành thật phối hợp như vậy, Lâm Thanh Phong mỉm cười gật đầu rồi cùng Nam Cung Mị Ảnh đi tới cạnh Trảm Ma Đao, Trảm Ma Đao toàn thân lóe lên quang mang, yên lặng nằm trên mặt đất.

Lúc này ý thức của Long Vương đã sớm tiến vào bên trong và cùng khí linh của Trảm Ma Đao tranh giành quyền làm khí linh.

Mới nghe qua thì ai cũng thấy được rằng điều này hơi vô lý, bản thân là khí linh vậy mà còn phải cùng người khác tranh giành làm khí linh sao?

Nhưng thực ra điều này không vô lý chút nào, bởi vì khí linh là một dạng ý thức của pháp khí, và chỉ có những pháp khí cấp cao mới có cơ hội sinh ra khí linh.

Khí linh một khi sinh ra thì phải được chủ nhân từ từ nuôi dưỡng mới có thể trở nên cường đại, còn nếu không được chủ nhân nuôi dưỡng thì sẽ từ từ chết đi.

Đây cũng là trường hợp mà Khí Linh của Trảm Ma Đao gặp phải, từ ban đầu sau khi được Lạc Long Quân luyện chế thành công Trảm Ma Đao thì nó cũng được sinh ra, chỉ cần nói tới đây là ai cũng hiểu được Trảm Ma Đao căn bản không đồng dạng với pháp khí, pháp khí dù cho cao cấp đến cỡ nào thì cơ hội sinh ra khí linh cũng rất thấp.

Nhưng dù cho Trảm Ma Đao có cao cấp như thế nào, thì khí linh vừa mới sinh ra đều rất yếu ớt đồng dạng với những món pháp khí khác, và cũng chính lúc đó Lạc Long Quân lại đưa nó cho Hùng Vương đời thứ nhất, từ đó trở đi đã qua vài ngàn năm không tìm được chủ nhân, không được nuôi dưỡng, nên Khí Linh vừa sinh ra đã rất yếu ớt, nay lại còn yếu hơn.

Vì thế nó mới đồng ý với điều kiện của Hùng Vương đời thứ nhất, sau chín mươi chín đời, nếu nó không nhận bất kì đời nào làm chủ nhân thì ở đời thứ một trăm, nó sẽ giúp đỡ tiêu diệt hết bọn yêu ma rồi sau đó rời đi để tìm chủ nhân mới.

Nhưng lúc này, nó lại thấy được Lâm Thanh Phong, Lâm Thanh Phong là một tên tu sĩ, tuy rằng tu vi của Lâm Thanh Phong trong mắt nó căn bản là rất yếu ớt, yếu tới không thể nào tưởng tượng được, nhưng hiện tại nó còn sự lựa chọn nào sao? Vì thế nó mới chọn Lâm Thanh Phong làm chủ nhân, để sớm được nuôi dưỡng.

Nhưng dù cho nó được Lâm Thanh Phong từ từ nuôi dưỡng thì không biết phải mất bao nhiêu lâu thì nó mới có thể trở lại trạng thái lúc đầu chứ đừng nghĩ tới việc mạnh hơn.

Ngay lúc này Long Vương lại muốn cùng nó tranh đoạt vị trí Khí Linh này, nếu nó thành công thôn phệ được ý thức của Long Vương thì cho dù không cần Lâm Thanh Phong bồi dưỡng, sức mạnh của nó cũng được hồi phục, thậm chí còn có thể trở nên mạnh hơn lúc ban đầu.

Mặc dù ý thức của đối thủ có vẻ mạnh hơn nó hiện tại, nhưng khi ý thức của người khác tiến vào đây thì sẽ nhận được áp chế cực lớn, còn nó thân là một khí linh, bên trong Trảm Ma Đao là nhà của nó, tại nơi này nó căn bản không nhận áp chế.

Cơ hội ngàn vàng để phục hồi thực lực như vậy mà nó còn không nắm lấy thì phải đợi tới bao giờ?

…..Hết Chương 240….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.