“Phu quân vẫn chưa tỉnh lại sao?” Nam Cung Mị Ảnh có chút ngán ngẩm, hai tay ôm đầu gối đưa mắt nhìn xung quanh.
Xung quanh vẫn như lúc trước, Ma Binh vẫn còn ở khắp nơi, ma khí thoát ra từ cơ thể chúng khiến mặt trời không thể chiếu sáng nơi đây.
Ngũ Phương Trấn Ma Trận uy lực liên tục suy yếu, hiện tại ánh sáng tỏa ra từ nó mười không còn một, tùy thời đều có thể tắt đi.
Trong tình cảnh này, nếu đổi thành một người khác thì đã sớm chạy khỏi nơi này từ sớm, nhưng Nam Cung Mị Ảnh vẫn kiên trì ở lại đây hộ pháp cho Lâm Thanh Phong.
Không phải là nàng không lo lắng, mà chỉ đơn giản là nàng tin tưởng Lâm Thanh Phong có thể hoàn thành xong thí nghiệm trước khi Ngũ Phương Trấn Ma Trận hoàn toàn hỏng mất.
Không biết đã trải qua bao lâu, Lâm Thanh Phong rốt cục tỉnh lại, hắn mở mắt cau mày nhìn xung quanh, khi nhìn thấy Nam Cung Mị Ảnh thì hắn rốt cục yên tâm nở nụ cười.
- Lão bà, vất vả cho ngươi.
“Chàng tỉnh rồi? Như vậy tức là thử nghiệm của chàng đã thành công?” Nam Cung Mị Ảnh cũng vui vẻ đứng dậy đi đến bên cạnh hắn.
Lâm Thanh Phong gật đầu đứng dậy.
- Đã thành công một nửa, hiện tại ta sẽ thử nghiệm thêm một chút, nếu ta thành công thì ta sẽ giải quyết triệt để bọn chúng.
Nam Cung Mị Ảnh tò mò hỏi.
- Như vậy tiếp theo chàng muốn làm thế nào?
Lâm Thanh Phong mỉm cười thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-luu-vo-si-thong-thien-lo/2580110/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.