Lâm Thanh Phong im lặng nhìn chằm chằm vào Ma Vương, đã qua vài giờ kể từ khi Lâm Thanh Phong xử lý triệt để đám ma khí trong cơ thể Lâm Cường rồi, Lâm Cường cũng tỉnh lại đi quan sát phong ấn, đương nhiên Nguyên Anh cũng theo sau bảo vệ ông, nhưng Ma Vương vẫn không có động tĩnh gì khác.
Ma Vương quá yên tĩnh khiến cho Lâm Thanh Phong nổi lên nghi ngờ, hắn suy nghĩ nát óc cũng không biết Ma Vương đang đánh chủ ý gì, nhưng chỉ đúng một lần duy nhất tinh thần lực của hắn phát hiện Ma Vương nhìn về phía cửa động mà thôi.
“Khoan đã, cửa động sao?” Nghĩ được điểm này, Lâm Thanh Phong liền trầm mặc sắc mặt đen như đáy nồi, bên kia Ma Vương khóe miệng cong lên nở nụ cười khinh thường.
- Chậc, đã đoán ra rồi sao? Lâu như vậy mới nghĩ tới, ta có hơi thất vọng với Hùng Vương đời sau nha.
Sắc mặt Lâm Thanh Phong âm trầm như nước, hắn cũng không quan tâm tới lời trêu chọc của Ma Vương đứng dậy hướng về phía Lâm Cường cùng Nguyên Anh rồi nói.
- Cha à, không tốt rồi, phong ấn bên ngoài sắp bị vỡ, chúng ta mau trở về.
Lâm Cường đang ngồi xem xét phong ấn bên trong, nghe được lời này thì ông cũng giật mình, nhưng ông cũng hành động rất nhanh chạy tới cạnh bên Lâm Thanh Phong, Nguyên Anh cũng trở lại dung nhập vào cơ thể hắn.
Thấy hai người bỏ mặc mình, Ma Vương cười điên loạn.
- Haha, các ngươi không tiếp tục ở đây canh chừng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-luu-vo-si-thong-thien-lo/2580105/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.