Lâm Cường gật gù.
- Ít ra phải như vậy, Mị Ảnh là một đứa con gái rất tốt, nó đã vì mày mà phải làm nhiều thứ như vậy, nếu mày còn không chấp nhận nó thì sau khi trở về tao liền đem mày đi thiến, sau đó tao và mẹ mày sẽ ra sức tạo thêm một đứa nữa để nối dõi tông đường.
Lâm Thanh Phong bĩu môi một cái.
- Tên đàn ông vô liêm sỉ mặc đồ của phụ nữ mà cũng dám nói tới việc ra sức tạo em bé hay sao?
“Mày…” Lâm Cường cứng họng, ông cũng không thể nói gì khác mà chỉ đành hừ một cái rồi giận dỗi quay mặt đi.
Lâm Thanh Phong cười hắc hắc, Lâm Anh Hào thì mồ hôi đầy đầu nhìn về con trai của chính mình, mặc dù lúc đầu ông có chút gai mắt với bộ đồ mà con trai mình đang mặc, nhưng lại nghĩ rằng đây là “mốt” thời trang hiện tại nên ông chỉ hơi nghi ngờ một chút thôi.
Cho tới hiện tại khi nghe Lâm Thanh Phong khẳng định đây là đồ của phụ nữ thì ông liền muốn khóc.
Lâm Anh Hào vẻ mặt sinh không thể luyến cắn chặt răng thở dài.
- Tiểu Cường, cha thật không ngờ… nhưng không sao, con có thể yên tâm, cha sẽ không trách con, mỗi người đều có một sở thích riêng mà.
Lâm Cường sắc mặt đen như đáy nồi, từ từ giải thích.
- Cha à, cha đừng nghe thằng bất hiếu đó nói bậy.
- Bởi vì Mị Ảnh sợ rằng con sẽ gặp chuyện bất trắc, nên nó mới đưa bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-luu-vo-si-thong-thien-lo/2580094/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.