Kiểu như là một thói quen, cứ tầm khoảng mắt trời vừa nhú lên được một canh giờ là sẽ nghe tiếng gọi của Vân Thủy Thiên trước cổng Triệu vương phủ. Đương nhiên, lần này không phải gặp vị công tử hào hoa tên Tần Minh Mặc, mà gặp vương phi kiều diễm khiến nam nữ đều phải xiêu lòng Dương An Thục.
“Vương phi, vương phi” Cô ấy dẫn theo một nha hoàn vẫy vẫy trước cổng phủ. Khuôn mặt háo hức mong chờ.
An Thục thẫn thờ mệt mỏi bước ra khỏi khuê phòng. Cảm giác như mắt không thể mở nổi, nó cứ dính chặt vào nhau
- Vân tiểu thư, sao hôm nay cũng đến sớm thế này?
- Ta nhớ người ấy mà
- À à được rồi. Vậy cô ra hoa viên đợi ta, ta vào trong sửa soạn thay đồ
- Được được
Vân Thủy Thiên chỉ cần nghe được một câu của An Thục đã vui lắm rồi. Ngày nào cũng được gặp cô ấy lại càng vui.
An Thục trong khuê phòng, trang điểm nhẹ nhàng, toát lên vẻ thuần khiết. Mặc bộ y phục màu hồng phấn, đeo trên tay một chiếc vòng ngọc mà do chính Triệu vương mua tặng. Trên mái tóc dày mượt óng ả kia có cài một chiếc trâm có đính những hạt ngọc thật lấp lánh. Rồi cô từ từ đẩy cửa, bước ra. Ngay lập tức thu hút được ánh mắt của Vân Thủy Thiên
- Vương phi, ngươi ra rồi?
- Ừm
- Lại đây, lại đây
Vân Thủy Thiên này cũng thật là hồn nhiên, vô tư quá! Nếu ai mà gặp tiểu ma nữ An Thục này đều cũng phải sợ hãi, thậm chí bỏ chạy ngay lập tức.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-khiet-duong-hau/1611261/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.