Ngồi tán gẫu một hồi với Tư Yên. Đương nhiên cô phải kể lại cái hành trình mình đi tham quan nơi thành Lưu Yến. Rồi còn thăng bậc Vương giả và nhiều thứ nữa. Chuyện này phi lý đấy, nhưng cũng thật hợp lý. Hiện tượng chết đi sống lại chắc chỉ có mỗi An Thục mới làm được thôi. 
- oO0Oo- 
“Ngươi được lắm!” An Thục bỗng nhớ tới Lãnh Huyết. Cô lại chợt tức giận trách hắn 
“Hả? Ta làm gì?” Đang thản nhiên ngồi nhâm nhi tách trà. Bỗng chợt hắn giật mình. Hắn đắc tội gì cô nương này rồi sao? 
“Hừ! Ngươi chắc chắn có biết ta sẽ sớm sống lại. Vậy mà không hề nói cho ta” 
À thì ra là chuyện này. Nói thật thì hắn cũng có biết cái gì đâu. Tuy hắn danh lớn quyền cao thì đã sao? Mấy cái chuyện sinh tử này sao mà hắn đoán được. Nếu nói nhìn thấu thân phận còn dễ. Chứ đoán bao giờ cô sống lại, hắn đâu phải thần tiên. 
“Ta cũng đâu có biết chuyện đấy đâu. Chỉ biết rồi không lâu sau cô sẽ sống lại thôi! Cô đừng kiếm chuyện với ta vậy chứ” Hắn ta bất lực, lắc đầu nhìn An Thục. Nhưng khi cô ấy giận dỗi cũng đáng yêu đấy chứ. 
An Thục giận dỗi chẳng thèm nói với hắn ta nữa. Cô bây giờ với thân phận Triệu vương phi cũng nên ra ngoài tản bộ với phu quân của mình chỉ nhỉ? Trước kia luôn né tránh, giờ thì cũng nên cho người đời biết ai mới là nữ chủ nhân của Triệu vương phủ. 
Mà khoan đã! Bây giờ chưa phải là lúc công khai. An Thục trở về Triệu vương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-khiet-duong-hau/1611259/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.