Nhất Sinh cùng An Thục đi đến thành Lưu Yến, rồi đến Thanh Y các ở Kim thành. Hạo Vũ tiên sinh từ khi bước vào Thanh Y các đã nhận ra An Thục, ông liền dẫn cô ấy xuống căn hầm hôm trước.
Đứng trước cây đàn, An Thục suy nghĩ một hồi, bước lại trước nó. Cô nhẹ nhàng đặt ngón tay của mình lên chiếc đàn. Chợt có ánh sáng chói lòa ngay cả Huyết cũng không rõ chuyện gì xảy ra. Khi luồng sáng đó biến mất, cây đàn kia đã không còn ở vị trí ban nãy nữa.
--Trong hư không--
“Huyết, cây đàn đó đâu rồi?” An Thục băn khoăn. Chỉ một chạm mà khiến nó biến mất rồi sao?
“Nó ở trong thần trí của cô” Trong hư không mà cũng có trà uống sao? Hắn vừa nói vừa thư thản uống một tách trà. “Cô chỉ cần ý thức để nó hiện ra là được rồi”
“Thì ra là vậy sao?”
Hạo tiên sinh tiến lại gần phía An Thục. Ông ấy cũng rất bất ngờ, không ngờ một tiểu cô nương lại thu phục được cây đàn này. Đến cả Cầm sư Bát phẩm cũng bị nó đả thương phải nằm liệt giường đến bốn ngày. Qủa thực, An Thục rất lợi hại.
Nhất Sinh cũng chẳng phải là chưa bao giờ đến đây, thậm chí hắn đã từng ở đây một thời gian khá dài. Hắn biết dù có chiến tranh bằng vũ khí thật sự hay chỉ là chiến tranh lạnh đều rất đáng sợ. Thành Lưu Yến này bao gồm những cao thủ học võ, thậm chí các tiền bối cao nhân cũng đã đạt mốc Đế giả từ bao giờ rồi
An Thục nắm tay Nhất Sinh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-khiet-duong-hau/1611256/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.