Đợi trong phòng chỉ còn hai người là nàng và Phạm Dương Triệt, nộitâm Phó Vân Kiệt rốt cuộc cũng không nhịn được ghen tuông, chua cháthỏi:“Ngươi vì sao phải đến Hiệp Hoan Các?”
Thật đáng giận! Tên nam nhân này còn chưa cùng nàng thành thân mà dám vào kỹ viện, về sau có thể đi lại nhiều lần. Không được, nàng nhất định phải thừa dịp cơ hội lần này mà chấn chỉnh lại cho tốt mới được.
Phạm Dương Triệt buồn cười nhìn khuôn mặt đến giờ vẫn còn ăn dấm chua, nói:“Ta vì hạnh phúc tương lai của chúng ta mà đến .”
“Hạnh phúc tương lai?!” Đôi mắt sáng hiện lên vẻ nghi hoặc.
“Tối hôm qua chính ngươi nói như vậy, ngươi và ta đều không có kinhnghiệm, cho dù có xem xuân cung đồ nhiều lần cũng không thu được kết quả gì. Không bằng đi tới hiện trường thực tế, quan sát rõ ràng thì mauhiểu hơn.” Hắn đem lý do đã nghĩ từ sáng sớm nói ra.
“Quán sát thực tế?!” Đôi mắt sáng hiện vẻ nghi hoặc càng sâu.
Hắn đứng lên, đi về phía bức tranh treo trên tường đối diện giường,gỡ bức họa kia xuống, chỉ thẩy một lỗ tròn to cỡ ngón cái, ngón trỏ xuất hiện ngay trước mắt.
Nàng từng nghe qua kỹ viện thường có những căn phòng phòng có nhữnglỗ hổng bí mật như vậy để cho khách nhân có nhu cầu cần xem. Thì ra đúng là như vậy. Đây là như Triệt nói tới nơi này là để rình coi ngườikhác giao hoan ( xxoo) như thế nào.
“Kiệt, ngươi cũng lại đây nhìn xem đi!” Hắn mở miệng kêu gọi.
Nhìn gương mặt tuấn mỹ mang vẻ mặt nhã nhặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-guc-te-tuong/72896/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.