Đó là một ngày trời trong nắng ấm. Ngày như vậy nên làn tràn ngậpniềm vui. Nhưng mà giờ phút này trong phòng Phạm Dương Triệt tràn ngậptiếng khóc:
“Ô ô ô…. Tướng gia…. Ô ô ô…” Thị đồng Tiểu Đông trải qua sáu ngàychia cách với chủ tử nhà mình, sau lại bị giam lỏng, hiện tại sau khithấy Phạm Dương Triệt bình an vô sự, cảm xúc lo lắng mấy ngày liền cuốicùng cũng tìm được lý do phát tiết ra ngoài.
Vô Danh đứng bên nhìn mắt cũng đỏ hoe. Dù sao, chủ tử đối vói mìnhcũng giống như cha mẹ tái sinh. Nếu không phải có chủ tử, chỉ sở hắn đãsớm xuống địa ngục. Ở tại đây mấy ngày qua bị người điểm huyện, công phu bị che trong lòng hắn cũng vô cùng lo lắng. Dù sao, chủ tử hoàn toànkhông có võ công, thứ hai là thân thể lại cũng không tốt. Hơn nữa, namtử bắt chủ tử đi, còn giam lỏng bọn họ võ công không thể dùng từ cao đểhình dung. May mắn chủ tử không có chuyện gì. Vô Danh âm thầm thở phàonhẹ nhõm.
“Được rồi, được rồi!” Phạm Dương Triệt giọng cảm động vỗ nhẹ an ủiTiểu Đông trong lòng. Sao hắn lại không biết mấy ngày này Tiểu Đông cùng Vô Danh lo lắng như thế nào a!
Tiểu Đông vốn đang nhào vào trong lòng Phạm Dương Triệt nhẹ giọngthút thít đột nhiên bị người nào đó kéo ra. Tiểu Đông còn chưa kịp thấyrõ ràng người tới đã bị một cái khăn mặt thô màu trắng che tầm mắt lại,sau đó người nào đó còn vô cùng dùng sức “chà xát” mặt hắn khóc xonghồng hồng, bên tai truyền đến giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-guc-te-tuong/2207921/quyen-1-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.