Edit: OsicaseBeta: Bỉ Ngạn
Trái ngược với sự náo nhiệt của lầumột, lầu hai của khách điếm lại có vẻ an tĩnh hơn. Ở một chỗ tối củaphòng chính cửa sổ chỉ mở một nửa, nương theo cửa sổ, mơ hồ thấy haibóng người.
“Tiểu thư, ngày mai người thật sự muốntham gia cuộc so tài chọn lựa kia sao?” Chu Tú Nhi đem cửa sổ mở đượcmột nửa đóng hẳn lại mới hỏi.
Trong đôi mắt sáng chứa đựng sự kiên nghị( kiên định + nghiêm túc) nói:“Ừ. Ta nhất định phải lên làm Thái Phó.” Dù sao, việc đào tạo quânvương theo lý tưởng của chính mình cũng là nguyên nhân chủ yếu nàng mộtmình tới kinh thành lần này.
“Nhưng mà, chưa từng có nghe nói qua nữ nhân cũng có thể làm quan .” Chu Tú Nhi đem sự lo lắng trong lòng mình nói ra.
“Nữ nhân thì sao. Dựa vào đâu nữ nhânchỉ có thể ở nhà giúp chồng dạy con, dựa vào đâu nữ nhân phải trở thànhvật phải phụ thuộc vào nam nhân. Nữ nhân chỉ cần có năng lực, cũng cóthể ở trên triều cùng nam nhân tranh luận đúng sai. Nữ nhân chỉ cần cónăng lực, cũng có thể bảo vệ quốc gia. Tiểu thư ta chính là minh chứngtốt nhất a!” Nàng hếch cái mũi nói. Từ trước đến nay nàng thống hận nhất cái loại ngôn luận cho rằng nữ tử chỉ có thể ở nhà làm bình hoa( vật trang trí, hay bây giờ chúng ta vẫn gọi là bình hoa di động).
“Nhưng mà, tiểu thư là nam phẫn nữ trang mới……” ( nam phẫn nữ trang : nam giả gái) Chu Tú Nhi nhẹ giọng nói.
Khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-guc-te-tuong/2207914/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.