Vào buổi sáng mặt trời quả là gay gắt,như lửa thiêu nướng lôi đài võ thí khổng lồ được đặt ở phía đông củahoàng cung kia. Thế nhưng dù nhiệt độ thiêu đốt như vậy dòng người ở bốn phía lôi đài cũng không có giảm bớt. Ánh mắt mọi người đều dừng ở chính giữa của lôi đài.
Giờ phút này ở chính giữa lôi đài trừ bỏ một cái cự đỉnh còn lại không có một vật gì khác. Cự đỉnh này đúng lànước cờ đầu của võ thí lần này. Muốn tham gia võ thí, phải, đem cự đỉnhcó trọng lượng ba trăm cân này nâng lên cao. Lại nói cự đỉnh này khiếncho rất nhiều người ngay cả cái bóng của người trấn giữ cửa võ thí — Lâm Nghiêu đều không có gặp qua liền kết thúc trận đấu của mình.
Vẫn ẩn núp giữa một cái bóng cây to lớncách lôi đài không xa, Phó Vân Kiệt sau khi đem tất cả đều thu vào trong mắt thực sự có điểm xúc động muốn ngã xuống đất: Nói thế giới này không có bá vương Hạng Vũ. Thì một trong những loại hành động nổi tiếng lànâng cự đỉnh của ông thật ra đã xuất hiện ở nơi này .
(Hạng Tịch (項籍) (232 TCN-202 TCN),tên tự là Vũ/Võ (羽),còn gọi là Tây Sở Bá Vương (西楚霸王). Ông là một nhà chính trị, một tướng quân nổi tiếng, người có công trong việc lật đổ nhà Tần và tranh chấp thiên hạ với Hán Cao Tổ (Lưu Bang) đầu thời nhà Hán. Trước các tướng sĩ, ông đã nhấc cả chiếc đỉnh nặng ngàn cân lên đầu khiến ainấy lè lưỡi kinh sợ. Ngày nay, ở quê ông là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-guc-te-tuong/2207908/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.