Edit: Bỉ NgạnTrong phủ Khánh Vương:
Hoắc Thiên Thụy ngồi ngay ngắn ở chínhgiữa nơi đó, nghe thủ hạ tâm phúc của Khánh Vương gia – Lý Diễn trìnhbáo tình huống hoàn thành nhiệm vụ.
“Nói như vậy sòng bạc Phát Tài đã nhận một vạn lượng?” Môi mỏng khẽ mở hỏi.
“Đúng vậy.” Mồ hôi lạnh từ trán toát ra, giờ phút này trong lòng Lý Diễn tràn ngập nghi hoặc: Vì sao hôm nayVương gia lại có uy nghiêm như thế. Cả người kia phát ra uy nghiêm cóthể so với quân chủ một quốc gia, áp người như vậy, làm cho người takhông thở nổi. Hơn nữa, lần này Vương gia phân phó hắn đi tới sòng bạcPhát Tìa đặt một vạn lượng rất kỳ quái. Cho tới bây giờ Vương gia chỉ có hứng thú với hoàng kim cùng nữ nhân, chưa bao giờ có hứng thú với đánhbạc, vì sao lại lấy một vạn lượng đi đặt cửa, nhưng lại chọn cửa quacuộc tỷ thí này có thể chọn ra Thái Phó là điều không có khả năng bàntới.
“Còn có chuyện gì sao?” Giọng nói uy nghiêm truyền đến.
Mồ hôi lạnh bắt đầu ngưng tụ thành giọt, dọc thêm gương mặt Lý Diễn rơi xuống. Hắn cưỡng chế lòng sợ hãi, giọngnói ổn định nói: “Vương gia, xin hỏi, ngài tính bao lâu xuất phát đigiáo trường?” Mỗi lần chọn lựa tỷ thí, là một trong những giám khảoVương gia luôn phải tham dự. Vì có thể khiến cho Vương gia an bài ngườicó khả năng trở thành Thái Phó.
“Không được. Ta không đi. Ngươi hãy giúp ta tìm lý do đi.” Có một vạn lượng tiền đặt cược, không sợ Phó Vân Kiệt không ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-guc-te-tuong/2207896/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.