Edit: Tiểu NgạnTrong một căn phòng hẻo lánh của hậu viện Bách Hoa Các:
Ánh nến yếu ớt bao trùm cả căn phòng, đem bóng người trong phòngchiếu lên vách tường. Ngẫu nhiên có gió đêm lọt vào, khiến ánh nến lậplòe, khiến bóng người trên tường trở nên nhòe đi không rõ.
“Cạch-” Tiếc mở cửa rất nhỏ vang lên, một bóng đen như gió đêm tiến vào.
Chờ sau khi cửa được đóng lại, bóng đen đem miếng vải đen che kínthân thể cùng diện mạo tháo xuống. Lộ ra gương mặt tuấn mỹ như tiên ởdưới ánh nến cũng phiêu dật như vậy.
Nam nhân mang nghi hoặc tiến lên phía trước từng bước, cung kính cúi nửa người hành lễ nói: “Tiên sinh!”
Người ở trong phòng kia vẫn giấu nửa người trong bóng đêm cuối cùngcũng bước đến. Ở dưới ngọn đèn le lói chiếu rọi, lộ ra gương mặt già nua xuất hiện trước mặt người khác. Người nọ cũng không có lập tức mởmiệng, rồi sau đó chậm rãi đi đến trước bàn, ngồi xuống, tay phủ đầy nếp nhăn cầm lấy ấm trà, đem hai chén không trên bàn tráng qua. Bàn tay tovươn ra, ý bảo người tới ngồi xuống.
Tuy trên gương mặt tuấn mỹ kia tràn đầy nghi hoặc, chàng vẫn là ngồi xuống, tiếp nhận chén trà mà lão nhân đưa qua đưa lên uống.
“Dương Triệt,cậu nhất định rất kỳ quái, vì sao ta phải yêu cầu cậutới nơi bướm hoa gặp mặt? Bởi vì nơi này đủ an toàn.” Trong đôi mắt cơtrí lóe lên tia sáng.
Đúng vậy. Nam nhân tuấn mỹ kia chính là Phạm Dương Triệt, mà lão nhân kia là Tôn Trí Viễn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-guc-te-tuong/2207882/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.