Trạm thứ nhất Hạ Dương đi vườn bách thú hoang dã thế giới, ở đó loăng quăng gần ba tháng mới tiếp tục chiến đấu ở chiến trường khác.
Hắn vừa chạy nơi nơi, vừa gửi ảnh mình đã chụp trong quá trình du lịch qua bưu điện tới mấy tạp chí, nhận được khá nhiều bình luận tích cực.
Nhưng hắn không dám dùng tên thật, sợ sẽ mang phiền toái gì đến cho ba mình.
Mấy tạp chí rất hài lòng với các bức ảnh thiên nhiên của Hạ Dương, còn mở một triển lãm ảnh riêng cho hắn, đương nhiên, qua áp lực của tập đoàn Tư Không, bọn họ không dám nuốt cạn tiền tài của Hạ Dương, thành thật chuyển tiền thu được từ triển lãm tới tài khoản của Hạ Dương.
Hạ Dương nhìn số tiền trong thẻ không ngừng tăng lên, trong lòng đắc chí hả hê vô cùng.
Hầu bao căng phồng, sống lưng hắn cũng ưỡn thẳng tắp, điều đáng tiếc duy nhất chính là, Hạ Dương gầy đi, cũng đen hơn trước.
Hắn không thích ăn mấy đồ ăn kì lạ của nước ngoài, hắn thích ẩm thực của thiên triều Trung Quốc, hơn nữa rất nhớ món ăn tên lừa đảo kia nấu.
Loại cảm giác này làm Hạ Dương thực buồn bực, Hạ Dương buồn bực bởi vì muốn phát tiết, cho nên chạy tới Bắc cực xem gấu…
Cơ mà Hạ Dương đã quên, trời lạnh hắn sẽ lười động, đến khi chạy tới Bắc cực…Hắn nằm trong khách sạn mười ngày không ra khỏi phòng, làm cho mấy người đồng hành buồn bực muốn chết.
Hạ Dương đi được hơn nửa năm, Văn Nhân Minh Húc cũng đã khiến bản thân tỉnh táo lại.
Y không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-duong-chet-vi-venh-vao-nhu-the-nao/1211807/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.