Chương 22
Sau một tuần chăm chỉ học tập, Dư đã thuộc hăm bốn con chữ cái. Út Thêm học nhanh hơn bởi vì trước đây nó đã từng học qua. Tôi bắt đầu dạy hai chị em đánh vần. Trước tiên là vần xuôi. A cờ ac, ă cờ ăc, â cờ âc, rồi o i oi, ơ i ơi, ô i ôi... Càng về sau, không khí buổi học càng mất vẻ nghiêm trang và thay vào đó là sự gần gũi và đầm ấm.
Việc tôi biến mất mỗi buổi chiều chẳng bao lâu khiến Nhạn và Dế chú ý. Một hôm, Nhạn hỏi:
- Chiều hôm qua anh đi đâu vậy ?
Đã chuẩn bị sẵn, tôi đáp tỉnh:
- Tao lên chơi nhà nhỏ Thơm.
Đúng như tôi nghĩ, nghe động tới bà La Sát, Nhạn im re. Dòm mặt nó, biết nó nửa tin nửa ngờ nhưng tôi biết chắc rằng Nhạn sẽ chẳng dám đi gặp nhỏ Thơm để điều tra.
Dế khác Nhạn. Nó chơi thân với nhỏ Thơm. Tôi quên khuấy mất điều đó nên khi Dế hỏi, tôi cũng đáp y như vậy. Vì vậy, tôi bị hố to.
Nghe tôi nói, Dế khịt mũi:
- Anh nói xạo!
Tôi trừng mắt:
- Tao xạo mày làm gì! Không tin mày đi hỏi nhỏ Thơm cho coi!
Dế cười hì hì:
- Cần gì hỏi! Chiều hôm qua em ở chơi trên nhà chỉ chứ đâu!
Câu trả lời của Dế khiến tôi lạnh toát sống lưng. Tôi ấp úng:
- Chiều hôm qua mày ở trển thật hả ?
Dế gật đầu:
- Ừ. Em ở chơi với chỉ suốt cả buổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-do/2473421/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.