🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 17



Khi lén lút bỏ "lá thư" vào giỏ của Út Thêm, tôi không nghĩ nó khờ khạo đến mức tưởng đó là giấy lộn. Vì vậy, khi gặp lại nó và sau một hồi dò hỏi, tôi không tránh khỏi sững sờ.



- Hôm qua Út Thêm có thấy gì lạ trong giỏ đồ chợ không? - Vừa gặp, tôi hớn hở hỏi ngay.



- Thấy gì là thấy gì? - Út Thêm ngơ ngác.



- Có một tờ giấy... - Tôi đáp lấp lửng.



Út Thêm nhíu mày:



- Tờ giấy hả ? Ờ, ờ... có.



Tôi tằng hắng:



- Út Thêm đã đọc chưa ?



- Đọc gì kia ?



Tôi nuốt nước bọt:



- Thì đọc... tờ giấy! - Và tôi ấp úng nói thêm - Tờ giấy của tôi đó!



- Của anh?



- Ừ. Hôm qua tôi bỏ vào.



Út Thêm mở to mắt:



- Anh bỏ vào lúc nào, sao Út không biết?



Tôi cười:



- Làm sao Út Thêm biết được! Tôi bỏ... lén!



Út Thêm cũng cười. Và nó tò mò nhìn tôi:



- Anh bỏ giấy vào giỏ Út chi vậy ?



Vẻ ngây thơ của Út Thêm khiến tôi phát bực. Đây là lần thứ hai nó dùng cái từ "chi vậy" oái oăm để hỏi tôi. Sau một thoáng phân vân, tôi đánh liều giải thích:



- Cái đó người ta gọi là... gửi thư.



Đến đây, dường như Út Thêm đã mơ hồ hiểu ra hành động của tôi. Nó không hỏi mà bẽn lẽn quay mặt đi. Nhưng nó không hỏi thì kệ nó. Tôi cứ hỏi:



- Sao, Út Thêm đã

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-do/2473411/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.