Cường trung tự hữu cường trung thủ
(Núi cao còn có núi cao hơn)
“Giang đại kiếm khách, hôm nay bên ngoài rất lạnh, lúc tuyết rơi thì chưa sao, nhưng thời điểm tuyết tan lại trở lạnh rất nhanh. Công lực của ngươi chưa khôi phục, đây, lò sưởi cầm tay() này, bỏ vào trong tay áo, sẽ ấm lắm.”
(Nguyên văn là “tụ lô” [袖炉])
“Lân Nhi, đây là ngươi chuẩn bị riêng cho ta đấy sao?”
“Khụ khụ khụ………. Khụ khụ khụ khụ khụ!”
“Lân Nhi, ngươi làm sao vậy? Bị cảm lạnh à?”
“Không, không có!”
“Công lực của ta tuy rằng mất đi phân nửa, nhưng nhiều năm tập võ như vậy, thân mình vẫn là cường tráng hơn ngươi không ít. Lò sưởi cầm tay này ngươi giữ đi, ta nhớ rõ vẫn còn một chiếc áo da cáo, để ta kêu bọn họ cầm đến, ngươi mặc vào người hẳn là sẽ cảm thấy tốt hơn hiện tại rất nhiều.”
“Giang, Giang đại kiếm khách, không đến mức đó chứ?”
“Ừm…….. Nếu không thì ngươi ngồi gần lại đây chút, ngươi rúc vào trong góc như vậy, đương nhiên là lạnh rồi.”
“Ách…………”
“Lân Nhi, ngươi không muốn sao?”
“Không……. Không…….”
Ngay từ sớm *** mơ, cả Lâm Kiếm trang đã bị tràn đầy những bong bóng màu phấn hồng bao phủ, từ trong sân trang chủ dùng riêng cho việc luyện công truyền ra bao nhiêu là điềm ngôn mật ngữ, chẳng những xua đi ngày đông lạnh giá, mà còn khiến cho không khí xung quanh ngột ngạt oi bức giống như thể đang ở giữa những tháng nóng nhất trong năm, toàn bộ trang đinh đều bị hấp đến sũng mồ hôi, toàn thân như sốt rét.
Hùng nam Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-cuu-luu-chi-huu-hoa-kham-chiet/60489/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.