Bất thức hảo ngạt
(Không biết tốt xấu)
Thắt chặt chiếc khăn đen che khuất hơn một nửa khuôn mặt, Đỗ Lân men theo chân tường, rón ra rón rén bước đi thong thả đến Nguyệt Nha môn gần đó, dáo dác nhìn ra bên ngoài, rồi nhanh chóng lùi về góc tường tối mờ. Mà Giang gia hộ vệ vừa bị nhìn trộm ở bên ngoài Nguyệt Nha môn vừa vặn xoay người, hướng về phía nam đi tuần.
Tốt lắm.
Đỗ Lân tay nắm thành quyền, sử dụng khinh công cao siêu vốn là vô phương tuyệt diệu, giống như một bóng đen đột nhiện hiện ra, nhoáng một cái đã ra đến bên ngoài Nguyệt Nha môn, lui xuống dưới mái hiên hòa lẫn vào bóng tối, đôi mắt linh động tiếp tục tìm kiếm nhóm hộ vệ trong tối ngoài sáng.
Hắn nằm gai nếm mật….. Ách, chắc là không khoa trương như vậy, bất quá mức độ chua xót cũng không kém nhiều lắm…… Khoảng chừng mất nửa tháng, rốt cục cũng chịu đựng được đến khi có cơ hội trời cho này.
Cái tên kiếm si suốt ngày “dính” ở nhà kia, thương thế đã tốt đến khoảng tám phần, hơn phân nửa nội lực bị hao tổn trong chận triến tại Cực Lạc cung lần đó cũng đã bổ sung, đến hôm nay liền lập tức ra ngoài, theo cố hữu đi thẩm tra.
Nghĩ đến đây, đối với vị “Bán chiếu vãn” Đinh Vãn Thu chỉ gặp mặt một lần, Đỗ Lân càng thêm yêu mến.
Đinh công tử không chỉ có khí chất tựa như thần tiên, ngay cả điềm lành mang tới cũng tuyệt không ít, nếu không nhờ sự hy sinh của vị Đinh công tử này, Giang Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-cuu-luu-chi-huu-hoa-kham-chiet/60485/quyen-1-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.