Chương trước
Chương sau
Nhìn bộ dáng ngốc nghếch của Hạ Cơ quả thật khiến Hoắc Bạch có cảm giác rất thành tựu. Dứt khoát không ngừng cố gắng, để côn th*t của mình lên cái tiểu huyệt đói khát. Bụng nhỏ của Hạ Cơ kịch liệt co rút lại, bị người đàn ông này hâm nóng, vẫn chưa phục hồi tinh thần lại. Còn chưa kịp chống đẩy, người đàn ông nâng eo lên, vọt mạnh một cái, liền trực tiếp tới chỗ sâu nhất. Hạ Cơ phát ra một tiếng thét kinh hãi, người đàn ông bắt đầu dồn dập thọc vào rút ra.

Động tác của anh quá nhanh, thân thể Hạ Cơ run rẩy, không theo kịp tiết tấu của anh, một chút nhích lại gần. Người đàn ông không ngừng biến hóa góc độ thọc vào rút ra, mang đến một trận mưa rền gió dữ.

Chỉ thấy thân thể màu đồng của người đàn ông ép dê con trắng nõn xuống, bầu vú trắng nõn trước ngực bị người đàn ông va chạm nhảy không ngừng, giống như thỏ con vui sướng. Mái tóc đen hỗn độn của người phụ nữ xõa trên chiếc khăn trải giường màu trắng, trong miệng rên rỉ khó chịu một phút cũng không dừng lại.

Hoắc Bạch tuổi đang long tinh hổ mãnh, vừa mới thực tủy biết vị, chỉ một lần khẳng định không thỏa mãn được anh. Hạ Cơ không biết đêm nay hai người đến tột cùng đã thay đổi bao nhiêu tư thế, dù sao cuối cùng Hạ Cơ ngay cả lời nói cũng không nói được, chỉ có thể thừa nhận động tác của Hoắc Bạch, khiến thân thể cô cứ một lần lại một lần cao trào.

“Tiểu thư, cô dậy chưa? Lão gia gọi cô xuống dưới ăn cơm.” Là người Hạ Đông Quân phái tới kêu Hạ Cơ rời giường. Hạ Cơ tối hôm qua được làm đến hôn mê, lúc này mệt dậy không được, ý đồ lấy gối đầu bên cạnh ném ra ngoài cửa. Đôi mắt còn không mở ra được.

Hạ Cơ liên tiếp kéo gối đầu, kéo lại kéo, tại sao lại kéo không ra chứ? Giống như bị thứ gì ngăn chặn vậy. Hạ Cơ trợn mắt, bản thân vậy mà còn ở trong lòng ngực người đàn ông. Hạ Cơ vừa nhìn, đã giận sôi máu.
“Dậy nhanh lên, anh người này, tại sao lại ăn vạ ở nhà tôi chứ?” Hạ Cơ lôi kéo đầu tóc người đàn ông, đem đầu anh lắc tới lắc lui.

“Đừng quậy nữa, ngoan.” Hoắc Bạch chưa có mở mắt đã chế trụ hai tay Hạ Cơ. Không cho cô ầm ĩ. Ôm Hạ Cơ vào trong ngực của mình, tiếp tục ngủ.

Thấy Hoắc Bạch bất động như núi Hạ Cơ cũng sinh hờn dỗi, vừa định đem chăn xốc lên, phát hiện hai người lại trần truồng ôm nhau. Hạ Cơ cảm giác phía dưới có chút không thích hợp, bên trong hoa huy*t giống như có thứ gì không ngừng trướng lớn, đem hoa huy*t căng ra. Chẳng lẽ là hôm qua người đàn ông này không có rút côn th*t của mình ra! Thật đúng là cầm thú.

Hạ Cơ biết sáng sớm đàn ông dễ xúc động nhất, không dám tiếp tục quậy nữa. Nâng thân thể bản thân lên, chậm rãi đem côn th*t từ trong thân thể của mình ra ngoài. Vừa mới ra được một đoạn, trong lòng Hạ Cơ nhẹ nhàng hơn một chút.
Ai ngờ Hoắc Bạch đang ôm nhấn một cái vào cái bụng nhỏ của Hạ Cơ, lại đi vào toàn bộ. Cảm xúc nóng bỏng khiến cơ thể Hạ Cơ mềm nhũn, nằm liệt ở trong ngực Hoắc Bạch.

“Như thế nào, lại muốn rồi?” Âm thanh Hoắc Bạch lười biếng gợi cảm, Hạ Cơ nghe thấy đỏ mặt một trận. Lời mới nói ra khiến người ta đỏ mặt là như thế nào?

“Ai thèm?” Hạ Cơ phản bác.

“Tối hôm qua em còn quấn lấy anh? Cái kia mông nhỏ kia…” Hoắc Bạch lại muốn nói chuyện đã qua. Vậy mà anh lại nói chuyện như vậy, tình đến dục lên, Hạ Cơ cũng không khống chế được mình.

Không chờ Hoắc Bạch đem thứ mất hồn tối hôm qua nói lại, đã bị Hạ Cơ đánh gãy. “Đã là chuyện của ngày hôm qua rồi? Đừng nói nữa được không?” Trên mặt Hạ Cơ cũng có chút mất tự nhiên.

“Đương nhiên có thể không nói tới,” Hoắc Bạch cười không có ý tốt. “Chúng ta làm, nhớ lại một chút tốt đẹp tối hôm qua.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.