Bạch Triết lúc này cũng từ trên lầu đi xuống, mặc áo ngủ, còn buồn ngủ, đầu tiên là đem Hạ Cơ ôm chặt lại, đầu ở trên người Hạ Cơ cọ cọ. “Khải Minh, chào anh.”
Khải Minh phẫn nộ, nắm tay nắm gắt gao.
Không biết là đột nhiên nhớ tới hay là cố ý khiêu khích, Bạch Triết nói: “Tôi cùng Hạ Cơ sẽ nhanh chóng làm hôn lễ, đến lúc đó mong rằng anh Khải Minh sẽ mang quà đến! Dù gì thì anh cũng là tiền bối của tôi.”
Khải Minh vừa nghe lời này, trong lòng đã hoảng loạn lại phẫn nộ. Không còn nhớ được ban đầu mình tới nơi này là vì cái gì. Đứng lên liền đấm Bạch Triết, Khải Minh cũng không phải cái đèn cạn dầu, lập tức liền xoay tay lại, không thấy cho chút đường sống nào.
Bên trong quần áo Bạch Triết là một cơ thể tinh tráng Hạ Cơ đã kiến thức qua, huống hồ đây là nhà của Bạch Triết, Khải Minh xằng bậy cũng không chiếm được tiện nghi gì. Không biết có phải được phân phó hay không, người làm nhìn cũng không có tới can ngăn.
Phòng khách là một trận tranh đấu, đập nát không ít đĩa thủy tinh. Hai người nhìn nhau khó chịu đã lâu, chiêu thức đều không thấy lưu tình. Trên mặt hai người đều mang vết thương.
Nhưng mà vì Hạ Cơ kiểm tra thương thế của Bạch Triết, miệng vết thương cậu nhìn thảm thiết, làm Hạ Cơ đau lòng không thôi, đáp ứng cậu rất nhiều điều kiện. Nhìn hai người ở bên kia anh anh em em Khải Minh thật muốn cắn một cái, rõ ràng là hắn bị thương nặng hơn. Lúc này lại chỉ có người làm trong nhà mang thuốc cho hắn, không biết có phải cố ý hay không, tên này xuống tay phá lệ nặng, quả thực là Bạch Triết tới trả thù hắn.
Khải Minh treo mặt xám mày tro mà từ nhà Bạch Triết đi ra ngoài. Không bao lâu, liền nhận được thiệp mời kết hôn của Hạ Cơ. Khải Minh kiên cường không muốn đi, nhưng nhìn truyền thông che trời lấp đất đều là tin tức hôn sự của hai người, lúc này hắn nếu không đi mới là rùa đen rút đầu.
Hạ Cơ mặc áo cưới màu trắng, xinh đẹp như thiên nữ hạ phàm. Từng bước một mà đi hướng về phía bạch mã vương tử. Khải Minh đột nhiên nhớ tới hôn lễ khi đó của bọn họ, Hạ Cơ cũng xinh đẹp như vậy, thoát tục như vậy. Hạ Cơ vui sướng bộc lộ cả ra ngoài, thẳng đến ngày hôm nay, nhìn thấy cô mặc áo cưới màu trắng hướng về người khác, hắn mới chính xác rõ ràng cảm nhận được Hạ Cơ ở trong lòng hắn có bao nhiêu quan trọng. Chính là hết thảy đều không thể quay đầu lại được.
Trong mắt người đàn ông kia không nhìn tới người khác, chỉ có một mình cô. Hình ảnh bọn họ đứng chung một chỗ có bao nhiêu thích hợp bao nhiêu xứng đôi. Người đàn ông kia không cho cô kính rượu, tự mình uống đến hai ly. Trên mặt cậu không giấu được hưng phấn, Hạ Cơ nhìn ánh mắt cậu không tự chủ được hàm chứa ánh nhìn thâm tình.
Lúc nghe được Hạ Cơ nói “Tôi nguyện ý”, bản thân không biết như thế nào, nước mắt liền chảy xuống. May mắn hôm nay không có truyền thông tiến vào, nếu không lại là tin tức đầu đề.
Thì ra triệt để mất đi một người là loại cảm giác này, từ đây tất cả hỉ nộ ái ố* của cô hết thảy không còn liên quan đến hắn, sinh lão bệnh tử của cô đã có người khác gánh vác. Khải Minh nhìn bàn rượu trước mặt, uống một ly lại một ly, chỉ mong say không tỉnh.
*Hỉ nộ ái ố: tất cả mọi khung bậc cảm xúc của con người.
Khải Minh không có cưới vợ, ở cô nhi viện nhận nuôi một đứa bé để kế thừa gia nghiệp. Liền đem quãng đời còn lại sống cô độc coi như là báo ứng thời niên thiếu khinh cuồng của hắn.
Hạ Cơ vì Bạch Triết sinh hai bé trai, Bạch Triết không chỉ là một công trình sư tài giỏi, còn là một người cha thành công, cậu còn đem quá trình mình trở thành cha viết thành một quyển sách, hấp dẫn không ít fans.
“Gả chồng phải như Bạch Triết.” Nhất thời trở thành thành ngữ của không ít cô gái chưa lập gia đình. Bạch Triết giống như mẹ của cậu nói vậy, cả đời chỉ trung thủy với một người.
- --------------------------------
Cà Pháo: Cuối cùng cũng xong thế giới này rồi, thế giới tiếp theo sẽ là ở cổ đại nha mn ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]