Editor: Thủy Lương
Beta: Cà Pháo
Khải Minh đã sớm chuẩn bị lý do rồi, nhìn lại những thứ kia, khiến cho hắn nhớ tới cô.
" Đồ đạc ở nhà anh sao?" Hạ Cơ nói. "Tôi đều không cần, nếu quá chiếm chỗ, anh cứ ném đi là được."
"Nhà anh?" Cái từ này rất đã thương người! Anh vẫn luỗn cho rằng đây là nhà của chúng ta. Lúc này Khải Minh đột nhiên phát hiện ra hình có một thứ vô cùng quan trọng đã biến mất.
" Còn có việc gì sao?" Hạ Cơ hỏi.
Khải Minh trầm mặc.
" Không còn gì, tôi tắt máy đây" Hạ Cơ còn chưa nói xong điện thoại đã bị Bạch Triết tắt đi.
" Chồng trước đến tìm tới cửa ha!" Bạch Triết tùy tiện ném điện thoại qua một bên. Từ sau vòng lấy eo nhỏ của Hạ Cơ, vùi đầu ở trên vai nàng, vẻ mặt ủy khuất.
Tuy rằng Bạch Triết tự nói với bản thân đó là quá khứ của cô, thời đại này, ai lại không có lầm lỡ đâu. Nhưng mà trong lòng Bạch Triết vẫn là thấy chua chua. Đồng thời cũng đau lòng cho Hạ Cơ vì một người như vậy mà phí cả thanh xuân.
Hạ Cơ biết trong lòng Bạch Triết sẽ không thoải mái, vỗ vỗ đầu anh. " Bây giờ chị thích em nhất, được chưa?"
" Vậy em phải bồi thường cho anh." Bạch Triết làm nũng.
" Bây giờ không phải là đang làm đồ ăn ngon cho anh ăn sao?" Hạ Cơ chỉ vào cái nồi đang tỏa mùi hương bốn phía.
" Anh không cần ăn ngon, anh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-co/2823311/quyen-5-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.