Công viên được xây ven hồ, trong vườn một mảnh xanh biếc, khoang cảnh vô cùng thanh tịnh, không chỉ có hiên để nghỉ ngơi, còn được bố trí cả một sân tập rộng rãi, mỗi ngày đều có không ít người tới đây tập thể dục cùng tản bộ.
Từ ngày Nhạc Nhạc đến nhà cậu ở, Hạ Nhật liền gánh nhiệm vụ mỗi ngày dắt Nhạc Nhạc đi dạo một lần. Công viên kia cách khu nhà Hạ Nhật không quá năm phút đi bộ, nhiệm vụ dắt Nhạc Nhạc đi dạo hoàn thành rất dễ dàng.
Hạ Nhật tính tình ôn hòa, luôn mang vẻ mặt tươi cười, vài ngày này tới công viên đi dạo, mấy người thích chó ở đây cũng thường nghỉ chân cùng Hạ Nhật nói chuyện vài câu, tiện thể trêu chọc Nhạc Nhạc một chút.
“Đây, Hạ Nhật tới rồi.” Bác Vương lau mồ hôi, mở chai nước uống một ngụm.
Hạ Nhật dừng bước, tò mò hỏi: “Bác Vương, bác chơi xong rồi sao?”
Bác Vương là một người rất thích chơi cờ tướng, từ khi về hưu đâm ra rảnh rỗi buồn chán, mỗi ngày đều muốn tìm người cùng đánh cờ cùng, hôm nào mát trời, có khi còn ở công viên đánh cờ cả ngày nữa.
Bác Vương đóng chai nước lại, từ trong túi lấy ra một cái khăn lau mồ hôi: “Đâu có, hôm nay nóng quá, chơi một lúc đã chảy đầy mồ hôi, chịu không nổi phải lên đây ngồi một tí. Mà cái cậu này có thấy nóng không vậy?”
Hạ Nhật cười cười, da cậu vốn không tiết mồ hôi, điển hình sợ lạnh chứ không ngại nóng.
Cách đó không xa, nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-chi/2549381/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.