Cô bắt đầu chuyển tầm mắt sang những gốc rã hương, dù việc đó cũng tẻ nhạt không kém.
Những chiếc bóng luân phiên giao hòa khiến thời gian trôi qua thật nhanh. Lập Hạ ảo giác như có một dòng nước chậm rãi lướt qua mu bàn chân cô, mang tới một cảm giác mát lạnh, văng vẳng đâu đây là tiếng đàn dương cầm, nhịp điệu chậm dần khiến cô mơ màng muốn thiếp đi.
Lập Hạ vừa ngoảnh đầu lại đã thấy chàng trai gặp lúc đi học. Gương mặt ấy lấp ló giữa mái tóc của hai nữ sinh ngồi phía trước trông còn thanh tú hơn cả hai bạn nữ sinh kia. Lập Hạ nghĩ bụng mình gặp quỷ rồi. Bỗng cô nghe thấy cậu ta nói chuyện với cậu bạn ngồi bên cạnh, nhưng vì quá xa nên cô không nghe rõ giọng chỉ loáng thoáng nghe được cậu bạn kia gọi cậu ta là "chết cười" thì phải.
"Chết cười" (1)? Sao trên đời này lại có cái tên kì kỳ như vậy? Lập Hạ cảm thấy khó hiểu.
"Đúng là buồn cười muốn chết." cô lắc lắc đầu rồi lại tiếp tục ngắm cây.
Vào giờ nghỉ trưa Lập Hạ không xuống căng - tin ăn cơm, cô ngồi dưới bóng cây, mang hộp cơm chuẩn bị từ nhà ra, vừa ăn vừa lật xem một cuốn tạp chí mỹ thuật vô danh. Kỳ nào cô cũng mua tạp chí này chỉ bởi vì một họa sĩ có nghệ danh là Tế Tư. Vào một ngày năm Lập Hạ học lớp 8, cô nhìn thấy bức tranh "Mùa hè mất lửa" của họa sĩ này trên tạp chí liền thích người đó luôn, dù không biết Tế Tư là nam hay nữ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-chi-chua-toi/51621/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.