Edit: Shun An
Beta: Be Lười
Con nhà người ta bảy tám tháng đã mở miệng kêu ba gọi mẹ, muộn một chút thì mười tháng cũng lên tiếng nói. Nhưng bạn nhỏ Phó Quảng Chí qua một tuổi rồi vẫn không nói chuyện, bình tĩnh như nhà họ Phó cũng bắt đầu sốt ruột đi mời bác sĩ.
Nhưng bác sĩ đã liền thấy nhiều không trách, sau khi có kết quả kiểm tra của các chức năng nói với họ chức năng phát triển ngôn ngữ của trẻ em là nằm bên não trái, có một số đứa trẻ bẩm sinh phát triển mạnh bên não phải, giống như con gái của hai người học đi đứng tương đối sớm, nói chuyện thì sẽ chậm hơn một chút.
Bác sĩ nói an ủi cả gia đình, đồng thời dặn dò họ không cần nghĩ trẻ nhỏ cái gì cũng nghe không hiểu, nói cũng không có tác dụng gì, thật ra khi nói cái gì trẻ con sẽ hiểu cái đó, cần luyện tập nhiều hơn.
Nếu bác sĩ cũng nói như vậy, Nguyễn Tư Nhàn cũng không cần mỗi ngày lo lắng sốt ruột, thuận theo tự nhiên sẽ có một ngày bé mở miệng nói chuyện.
Trong lúc này, thừa dịp con chưa học được cách mở miệng giới thiệu, Nguyễn Tư Nhàn và Hạ Lan Tương liều mình hợp tác, không cho phép Phó Minh Dư lại gọi cô bé “Quảng Chí”.
Bởi vì tên chính của bảo bảo là “Định Tâm”, vẫn là lấy từ câu kia “Định tâm tắc bất loạn, quảng chí tắc bất ải”(1),Phó Minh Dư cũng không cảm thấy khó chấp nhận.
(1) Định tâm: Giữ tâm không đổi
Quảng chí: Trí lớn, chí trong chí hướng.
Ải: Chật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-tren-trai-tim-anh/1815480/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.