Edit: Shun An
Beta: Be Lười
Chỉ có một người là em.
Nguyễn Tư Nhàn nhìn chằm chằm những lời này nhìn thật lâu, cảm giác trong lòng có một luồng nhiệt nóng rực đang trướng lên, căng đến ngực bực bội.
Người đàn ông này nói chuyện thẳng thừng mắt cũng không nháy một cái.
Đương nhiên Nguyễn Tư Nhàn cũng không biết lúc anh nhắn tin này có phải thật sự là một chút dao động cũng không có hay không.
Cô đứng hình trong chốc lát, người của đội bay đã đi xa, chỉ còn mình cô ở lại đại sảnh.
Ngón tay ở trên màn hình nhẹ gõ trong chốc lát, Nguyễn Tư Nhàn đánh mấy chữ.
[ Nguyễn Tư Nhàn ]: Ăn cơm chiều không?
Trong nháy mắt gửi đi, Nguyễn Tư Nhàn hơi khẩn trương.
Hai ngày này cô và Phó Minh Dư không gặp nhau, cũng không nói chuyện, cô cảm thấy giữ hai người mơ hồ có loại cảm giác “Chiến tranh lạnh”.
Nhưng mà bây giờ xem như là cô chủ động đi cầu hoà đi?
Nguyễn Tư Nhàn đợi nửa phút, lại gửi qua thêm một tin nhắn khác.
[ Nguyễn Tư Nhàn ]: Tổng giám đốc Phó?
Không chờ đến Phó Minh Dư đáp lại, ngược lại là một tin nhắn của Đổng Nhàn gửi đến: Nguyễn Nguyễn, tiếp điện thoại, có việc gấp.
Sau khi nhận được tin nhắn chưa đến một phút, Đổng Nhàn liền gọi điện thoại lại.
Nhìn thấy thông báo trên màn hình không phải là Phó Minh Dư, Nguyễn Tư Nhàn có chút mất mát nho nhỏ. Lúc nhận điện thoại, giọng điệu cũng có chút bất đắc dĩ.
“Sao thế ạ?”
Đổng Nhàn: “Dì con bị bệnh, mới là phẫu thuật xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-tren-trai-tim-anh/1815442/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.