Edit: Shun An
Beta: Be Lười
Lúc Nguyễn Tư Nhàn vừa đi ra khỏi thang máy lần nữa, xe Phó Minh Dư vừa rời đi ngay tầm mắt cô.
Nhìn hướng ô tô rời đi, Nguyễn Tư Nhàn ngẩn người ra một lát.
Ở trong 1’ đó, cô đang suy nghĩ “ Mình có nên dành thời gian đi thi bằng lái xe, rồi mua một chiếc xe để sau này không cần phải phơi nắng để đợi xe tới nữa”.
Không có cách nào, nhiệt độ của thời tiết tháng sáu lên cao quá nhanh, hoàn toàn không cho người ta thời gian thích ứng. Mà thành phố Giang là một thành phố bếp lò, sẽ tiếp tục nóng bức như vậy đến tháng mười.
Chỉ có mái hiên ở phòng bảo vệ mới có thể che nắng được, nên Nguyễn Tư Nhàn đứng ở đó chờ xe.
Cô mới vừa đứng yên, bên cạnh đã có thêm một người.
Mới đầu chỉ là thoáng nhìn bộ đồng phục người kia mặt có chút quen mắt, quay đầu lại thoáng nhìn, hai người đều ngạc nhiên.
Nghê Đồng kéo vali, đối diện với ánh mắt của Nguyễn Tư Nhàn một giây, sau đó dời ánh mắt đi.
Sau vài phút không nói gì, Nguyễn Tư Nhàn đã mở miệng trước.
“Cô cũng ở nơi này?”
“…… Không phải.” Ánh mắt Nghê Đồng nhìn qua nhìn lại, chỉ là không nhìn Nguyễn Tư Nhàn.
“Bạn thân của tôi ở đây.”
Nguyễn Tư Nhàn “À” một tiếng, lại không nói.
Chỉ chốc lát sau, di động Nguyễn Tư Nhàn thông báo xe cô đã đặt sẽ đến ngay, cô chỉ có thể đi ra giao lộ chờ lên xe.
Lúc gần đi, cô quay đầu lại nhìn Nghê Đồng liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-tren-trai-tim-anh/1815419/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.