Edit: Shun An
Beta: Be Lười
Ừm?
Ừm cái gì mà ừm?
Máy ảnh ở khắp nơi nhắm thẳng về phía cửa cabin chụp hai tấm hình, anh mắt của người khác và máy ảnh lúc nào cũng luôn nhắc nhở bản thân cô không nên so đo với người này.
Cô nhẹ nhàng nhếch miệng, cố gắng đạt đến trình độ trong sự đoan trang còn có chút cười nhạo.
Sau đó hơi nép sang một bên, nhường đường cho Phó Minh Dư.
Phó Minh Dư cũng không nhìn cô nhiều hơn, ngay lúc ống kính chĩa đến, anh mỉm cười, gật đầu nói với đội bay:
“Vất vả rồi.”
Sau đó lập tức đi vào trong khoang, lúc lướt qua Nguyễn Tư Nhàn, lý lịch sơ lược cầm trong tay bị ép vào chân, thoạt nhìn như đang cầm một phần văn kiện quan trọng.
Mấy người trợ lí đi phía sau đuổi theo, duy nhất chỉ có Bách Dương quay lại nhìn Nguyễn Tư Nhàn một cái.
Cậu ta không biết trước đó Phó Minh Dư và thư kí lúc trước đã nói gì, chuyện biết được hiện tại chỉ là Nguyễn Tư Nhàn từng là một tiếp viên hàng không hàng đầu của Thế Hàng.
Cũng không hiểu tại sao Phó Minh Dư đang tràn ngập tức giận, sau khi nhận điện thoại xong thì chỉ còn một chữ “ừm” vô cùng đơn giản.
Đương nhiên cũng có thể là tức giận đến cực điểm ngược lại sẽ thành bình tĩnh, tựa như sóng yên biển lặng trước khi bão táp xuất hiện.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của Bách Dương càng trở nên phức tạp.
Sau khi chào đón Phó Minh Dư xong, đội bay tất nhiên phải quay về khoang điều khiển.
Nguyễn Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-tren-trai-tim-anh/153864/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.