Thành phố Giang, mùa thu.
Edit: Shun An
Beta: Be Lười
Một trận gió thổi qua, những đám mây che khuất ánh trăng của ban đêm, ánh sáng chiếu vào mặt đất nhiều hơn, chiếu xuống ruộng lúa tạo ra những tia sáng màu vàng kim, theo cơn gió tạo nên những gợn sóng nhè nhẹ.
Đây là rạng sáng ở đồng ruộng vùng ngoại ô, yên tĩnh giống như thực vật đều đã ngủ say vậy.
Mà một đường nhựa cũ kỹ ở bên cạnh đồng ruộng, bị ngăn cách bởi một lớp sơn màu vàng. Ở phía bên kia đó chính là đường băng rộng lớn của sân bay.
Giờ này ở sân bay hoàn toàn khác biệt so với đồng ruộng, ở đây đèn đuốc sáng trưng. Các nhân viên đang làm việc bận rộn, một chiếc Boeing 737(1) đang hạ cánh an toàn và hơn mười chiếc xe vận chuyển đi đến theo thứ tự.
Nguyễn Tư Nhàn kéo vali bước nhanh về phía tầng hội nghị nội bộ của hãng hàng không Hằng Thế. Chân đi như gió, trên trán đang thấm một lớp mồ hôi nhỏ.
Vào trong thang máy, cô cầm lấy điện thoại xem giờ 12h41, cách cuộc họp cho chuyến bay tiếp theo còn không đến năm phút.
Cửa thang máy mở ra, Nguyễn Tư Nhàn băng qua đám người đi vào, đi đến đại sảnh, rẽ qua hướng phòng họp bên hành lang.
Cửa phòng họp B32 mở ra, mấy người đang mặc đồng phục tiếp viên hàng không màu xanh da trời giống như cô đang đứng tụm lại tán gẫu.
“Nguyễn Tư Nhàn, sao bây giờ em mới đến ?”
Giang Tử Duyệt ở trong đám người quay đầu ra hỏi.
Nguyễn Tư Nhàn đến kịp, thở phào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-tren-trai-tim-anh/153850/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.