Điện thoại rung lên một cái. Trình Hướng Lê giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, hắn ngồi xuống bàn ăn rồi trả lời tin nhắn của Tống Dụ Minh.
Vài phút sau, Tống Dụ Minh bước ra, anh chỉnh lại nút tay áo và kéo ghế ngồi xuống: "Xin lỗi, vừa rồi đang làm việc nên không thấy tin nhắn."
"Không sao, nếu thật sự có chuyện gấp, tôi chắc chắn sẽ gọi điện cho em." Trình Hướng Lê mở gói đồ ăn ra đưa đến trước mặt anh.
"Bắc Kinh có tuyết rơi lớn à?" Tống Dụ Minh xé gói sốt cà chua, bóp vào hộp.
Trình Hướng Lê ừm một tiếng, có vẻ hắn không muốn nói nhiều về việc này: "Dù sao mỗi năm, cứ vào đông là sẽ có vài đợt tuyết rơi dày, quen rồi sẽ ổn thôi."
Khoai tây chiên vẫn còn nóng. Tống Dụ Minh chấm sốt cà chua rồi ăn một miếng khoai tây giòn rụm: "Nhưng tôi thấy giọng điệu tin nhắn của anh gửi cho tôi rõ ràng là rất ấm ức."
"Thật sao?" Trình Hướng Lê vừa ăn vừa nói: "Có lẽ vì qua màn hình nên cảm xúc biểu đạt bị sai lệch chút thôi."
Bình thường hắn rất ít khi nói những lời nhàm chán như vậy. Tống Dụ Minh nghe xong lập tức ngẩng đầu nhìn hắn một cái, anh không rõ đã có chuyện gì xảy ra.
Trình Hướng Lê im lặng một lúc rồi hỏi: "Hôm nay tâm trạng của em đã tốt hơn chút nào chưa?"
"Ừm." Tống Dụ Minh nhẹ nhàng đáp: "Hôm nay nghe buổi thuyết giảng của chuyên gia xong thì cảm thấy đó là người rất có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-nhanh-chong/3620330/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.