*Dùng để chỉ cách nói rườm rà, dài dòng, chuyện nọ xọ chuyện kia, không làm rõ được điều cần diễn đạt.
Tống Dụ Minh đi theo Trình Hướng Lê xuống lầu, anh nhìn thấy chiếc xe Mercedes của hắn đỗ bên đường.
"Xe của anh sửa xong rồi à?" Tống Dụ Minh nhớ ra sự việc xảy ra vào tháng trước, Trình Hướng Lê đã suýt đâm hỏng xe để cứu anh.
"Vừa lấy về vài ngày trước." Trình Hướng Lê ấn nút trên chìa khóa, ánh đèn màu cam của xe từ từ sáng lên trong màn đêm.
Đây là một trong những mẫu xe bán chạy nhất của Mercedes, thiết kế kết hợp giữa phóng khoáng và bắt mắt. Tống Dụ Minh nhìn đường nét mượt mà, mạnh mẽ của thân xe, anh ngồi vào trong: "Lúc đó xe bị đâm nặng như thế chắc tốn không ít tiền sửa chữa nhỉ?"
"Không nhiều lắm, dù sao lương của tôi cũng chẳng có chỗ tiêu, mấy năm nay tích góp được khá nhiều." Trình Hướng Lê thắt dây an toàn rồi khởi động xe.
"Không nhiều là bao nhiêu?" Tống Dụ Minh nhíu nhẹ mày, trong đầu anh tính toán làm sao để trả lại tiền lại cho hắn.
"Dụ Minh." Trình Hướng Lê nhìn ra ý định của anh: "Tôi chưa bao giờ hối hận vì đã cứu người, cậu cũng đừng bận tâm đến chuyện tiền sửa xe nữa."
"Nhưng... anh đã cứu mạng tôi, sao tôi có thể để anh tự bỏ tiền sửa xe được?"
Tống Dụ Minh hiểu rõ ý nghĩa của từ "không nhiều" trong lời Trình Hướng Lê.
Có lẽ số tiền này đúng là không quá lớn đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-nhanh-chong/3620320/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.