Vừa ra khỏi sân vận động là Tống Dụ Minh đã hất tay Lưu Trạch Thần ra.
"Dụ Minh." Lưu Trạch Thần gọi anh, giọng điệu gã đột nhiên trở nên dịu dàng hẳn: "Anh cảm thấy cách giao tiếp của chúng ta trước đây có một số vấn đề, còn rất nhiều điều chưa nói ra, em có thể cho anh một cơ hội nữa được không?"
Tống Dụ Minh bất ngờ hỏi: "Anh đã có người bên ngoài rồi, còn muốn tôi cho anh cơ hội gì nữa?"
"Thật xin lỗi." Lưu Trạch Thần rối rít xin lỗi, gã nắm tay anh: "Nửa tháng xa em, anh đã xem xét lại mối quan hệ này."
"Có gì thì nói, đừng chạm vào tôi." Tống Dụ Minh rút tay lại.
Lưu Trạch Thần dừng lại, lúng túng buông anh ra: "Lúc trước em bộn bề công việc nhiều, anh tìm đủ mọi cách để an ủi em nhưng không có tác dụng, điều đó khiến anh rất căng thẳng nên mới tìm người để giải tỏa một chút. Anh đảm bảo sẽ không có lần sau."
"Cho dù anh có đổ hết mọi lỗi lầm cho tôi thì cũng không thay đổi được sự thật rằng anh đã ngoại tình."
"Anh đúng là đã làm chuyện có lỗi với em nhưng có bao giờ em đặt mình vào vị trí của anh chưa?" Giọng nói của Lưu Trạch Thần đầy sự mệt mỏi: "Anh đã rất bận rộn ở nơi làm việc, về nhà lại còn phải chăm sóc em. Có một số chuyện em không tự cảm nhận được nhưng anh thì lại thấy được rất rõ ràng."
Quãng thời gian đó anh thật sự gây sức ép lớn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-nhanh-chong/3620198/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.