: Tin tưởng cặn bã
Tống Dụ Minh thăm khám bệnh nhân xong thì về nhà, anh vẫn đang suy nghĩ về trường hợp mà Trình Hướng Lê nói. Anh mở máy tính tìm kiếm những ca bệnh nặng đã được cộng đồng học thuật khoa bỏng chữa trị thành công trong những năm gần đây.
Đột nhiên có tiếng gõ cửa, anh còn chưa kịp nói mời vào thì Lưu Trạch Thần đã mở cửa đi vào: "Hôm nay tan làm sớm thế à?"
Tống Dụ Minh ậm ừ, cầm ly lên uống nước.
Khi Lưu Trạch Thần nhìn thấy mấy viên đá trong ly nước của anh, gã hơi cau mày, ngập ngừng như muốn nói gì đó. Thấy gã không lên tiếng, Tống Dụ Minh đặt ly nước xuống nói: "Có chuyện gì à?"
Lưu Trạch Trần không do dự nữa mà trực tiếp hỏi: "Tối nay làm không?"
Kể từ khi biết chuyện xảy ra trong phòng cấp cứu ngày hôm đó, Tống Dụ Minh đã hoàn toàn mất đi hứng thú với gã: "Ngày mai em trực ca đêm."
"Gần đây em sao vậy?" Tống Dụ Minh chưa kịp nói gì thì LưuTrạch Thần đã hỏi trước: "Trước đó xảy ra vụ nổ ở quán thịt nướng, em nói bệnh viện quá tải, anh thương em nên chỉ có thể nhẫn nhịn. Bây giờ đã 3 tháng rồi, chắc em cũng rảnh rồi chứ?"
Tống Dụ Minh hít một hơi, anh nhịn không được mà kể lại chuyện khi đó: "Công việc của bác sĩ chưa bao giờ là dễ dàng. Tình trạng của bệnh nhân luôn thay đổi không ngừng, mỗi ngày đều sẽ phát sinh chuyện bất ngờ."
"Vậy sau khi chúng ta kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-nhanh-chong/3577622/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.