Ngu Họa hơi đổi sắc:
“Arden chẳng phải có xe sao? Bảo Arden lái xe đưa đi ngay, còn đợi gì nữa, xe cứu thương đến chậm lắm, đây là chuyện liên quan đến tính mạng con người.”
Uông Thủy cũng là một cậu trai hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, đang cuống quýt rối bời. Nghe vậy mới vội vàng nói:
“Được, em đi ngay.”
Nhưng Ngu Họa lại không biết — với thân phận tình địch, Arden liệu có chịu ra tay giúp hay không.
Ở đầu dây bên kia, Du Từ Doanh cũng nhận ra có chuyện xảy ra, giọng cô trở nên khựng lại:
“…Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Ngu Họa nói rõ từng chữ:
“Huống Thả ngất xỉu rồi, đang ở Viện nghiên cứu thiết kế máy bay. Giờ mình bảo Arden đưa cậu ấy đến bệnh viện.”
Sắc mặt Du Từ Doanh lập tức thay đổi, cô vớ lấy túi rồi chạy thẳng ra ngoài.
Hai người liên tục giữ liên lạc với Uông Thủy. Khi đến được bệnh viện, Huống Thả đang truyền dịch, mặt tái nhợt nằm trên giường bệnh.
Bác sĩ vừa dặn dò Uông Thủy:
“Dù công việc có bận thế nào cũng không thể quay cuồng liên tục như vậy. Cậu ấy thiếu ngủ nghiêm trọng, tình trạng này rất dễ đột tử.”
Liên tục làm việc? Khi giao dự án, Ngu Họa đã nói rõ là tiến hành trong một quý, tuyệt đối không thể gấp gáp đến mức này.
Chỉ thoáng chốc, Ngu Họa liền hiểu ra — nguyên nhân khiến anh ta làm việc điên cuồng như thế.
May mà Arden lập tức đưa người đến bệnh viện. Khi Ngu Họa điều tra lại camera văn phòng thì thấy Arden quả thật đang điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5062123/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.