Chu Nhĩ Câm mỉm cười nhạt, chỉ nói:
“Chuyện này để sau hẵng bàn.”
Người chủ động bước tới bắt chuyện với anh đa phần là phụ nữ, ai nấy đều xinh đẹp, lúc tự giới thiệu còn kèm theo lý lịch nổi bật.
Ngu Họa cũng mơ hồ đoán được: một phần là thực sự bị anh hấp dẫn, phần lớn khác là muốn dựa vào mối quan hệ nam nữ để lấy lòng, kéo anh về phía mình.
Nếu anh muốn, đêm nay có thể thức trắng đến sáng.
So với cô, hầu hết những người phụ nữ ấy đều có sức hút hơn, tính cách tự tin, nền tảng gia thế cũng vững vàng.
Chu Nhĩ Câm lắng nghe từng người nói, trong khi ánh mắt của họ lại không giấu nổi sự lưu luyến trên bờ môi mỏng, yết hầu và bờ vai rộng của anh.
Ngu Họa chợt nhận ra mình đã đứng nơi huyền quan nhìn anh rất lâu. Cô liền vội thay dép, nhanh chóng đi vào trong, để tránh phải nhìn thấy cảnh anh hòa nhã trò chuyện cùng người khác.
…
Khi Chu Nhĩ Câm trở về căn biệt thự ở địa phương, ngồi xuống, xung quanh mới thật sự yên tĩnh.
Ngu Họa vẫn im lặng.
Thấy cô không nói, Chu Nhĩ Câm cũng không mở lời. Anh ngồi ở đầu bàn dài, lấy trong túi áo ra một xấp thẻ phòng, thong thả cầm từng tấm quan sát, phân loại thành ba chồng nhỏ.
Ngu Họa nhịn không được gọi anh:
“Chu Nhĩ Câm.”
“Ừm?” Anh không ngẩng đầu, vẫn bình thản sắp xếp.
Anh xem xét tên khách sạn ghi trên từng thẻ, dường như còn đang đoán xem tấm nào là ai đưa.
Cô không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5062066/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.