Việc có người ghét Chu Nhĩ Câm, quả thật khiến Ngu Họa hơi bất ngờ.
Bất chợt nhìn thấy một mặt khác mà ngay cả Chu Nhĩ Câm cũng không hay biết, giống như một cảnh ẩn giấu trong phim điện ảnh.
Sau khi Chu Nhĩ Câm rời đi, cô gái kia cũng quay sang đi hướng khác.
Ngu Họa thản nhiên nói:
“Ghét lãnh đạo cũng là chuyện bình thường.”
“Ừ, đúng là bình thường.” – Du Từ Doanh tặc lưỡi, “Có điều chồng cậu đẹp trai thế kia, mình còn tưởng dù không thích, phụ nữ bên cạnh cũng sẽ đối xử thân thiện với anh ấy hơn chút.”
Nhan sắc của Chu Nhĩ Câm đột nhiên bị mang ra bình luận, Ngu Họa không muốn nói nhiều, chỉ nhạt giọng hỏi ngược:
“Còn sư huynh dẫn cậu thì đối xử với cậu có thân thiện không?”
Du Từ Doanh sững lại:
“Không mấy thân thiện.”
Ý thức được Ngu Họa đang khen mình xinh đẹp, cô lập tức che má vui vẻ:
“Ý cậu là mình đẹp à.”
Ngu Họa không đáp, chỉ tiếp tục đi ra ngoài.
Buổi trưa, cô nhận được thông báo xác nhận việc hủy bằng sáng chế – xem như trong mớ chuyện rối rắm vẫn có một tin tốt.
Cô và Du Từ Doanh bàn bạc, sẽ cùng nộp lại hồ sơ bằng sáng chế mang tên cả hai. Cô sẵn sàng tự bỏ tiền ra.
Trong khi đó, Chu Nhĩ Câm bận rộn từ nửa đêm đến tận giờ, lái xe trở về nghỉ ngơi. Xe chạy hướng về Xuân Khảm Giác, còn chừng mười mấy phút nữa mới tới.
Trên đường về, như thường lệ, sẽ đi ngang qua viện nghiên cứu nơi Ngu Họa làm việc. Ở vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5052219/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.