Dĩ nhiên Ngu Họa sẽ không vì chút chuyện nhỏ mà lộ ra phản ứng gì. Cô gần như không biểu hiện cảm xúc trên mặt, chỉ nhàn nhạt đáp một tiếng:
“Ừ.”
Lâm Thiên Ẩn vừa căng thẳng vừa vui mừng, lần đầu tiên được trò chuyện cùng nữ thần.
Cô ngồi xuống đối diện Ngu Họa. Ngu Họa vẫn không nói nhiều, chỉ thong thả ăn cơm.
Nhưng trong mắt Lâm Thiên Ẩn, ngay cả như vậy cũng đẹp đến mức khiến người ta thấy dễ chịu. Cuộc đời sao có thể sung sướng đến thế: vừa xinh đẹp, vừa giỏi giang mạnh mẽ. Ánh mắt cô ta rơi xuống chiếc nhẫn trên tay Ngu Họa, thầm đoán rằng xuất thân của cô có lẽ còn vượt xa mình, chỉ là rất khiêm tốn không để lộ.
Cấp độ kim cương hồng như thế ít nhất cũng phải trên một tỷ. Chính cô ta từng thấy loại đá quý này xuất hiện trong đấu giá, bản thân thì mua không nổi, mà cho dù có mua được cũng không dám đeo hằng ngày.
Thế nhưng Ngu Họa không chủ động nói chuyện, khiến Lâm Thiên Ẩn trong lòng giằng co một hồi, cuối cùng mới tìm ra một đề tài:
“Cô Ngu, em nghe nói trước đây cô từng tham gia làm dự án mà bọn em đang làm hiện giờ, sao lại rút ra vậy ạ?”
— Rút ra? Ngu Họa lập tức nhận thấy có gì đó không đúng, song nét mặt vẫn không lộ phản ứng:
“Không phải rút, chỉ là tạm thời không theo tiếp.”
Lâm Thiên Ẩn càng bất ngờ:
“Ơ, chẳng phải cô đã rút hẳn khỏi dự án rồi sao?”
“Không tính là rút. Chỉ là giai đoạn sau cần tổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5052205/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.