Anh hoàn toàn bình tĩnh, giọng điệu ôn hòa:
“Không sao, trong năm phút là giải quyết xong.”
Năm phút? Sau khi thu tay lại, anh cầm điện thoại, không biết nhắn tin cho ai, rồi mới quay vào xe.
Xe vừa rẽ một đoạn, anh liền lái vào gara của một tòa nhà kín đáo.
Ngu Họa mặc chiếc áo khoác dài, còn Chu Nhĩ Câm đỗ xe ngay sát thang máy. Lập tức có người hơi cúi người:
“Chu tiên sinh.”
Chu Nhĩ Câm trao chìa khóa cho đối phương, người đó đeo găng tay trắng giúp Ngu Họa mở cửa.
Cô xuống xe, đối phương liền ngồi vào ghế lái, đưa xe đi đỗ ở chỗ xa hơn.
Vào thang máy, chỉ chốc lát đã tới một câu lạc bộ riêng tư. Chu Nhĩ Câm đặt tay lên vai cô, dọc đường gần như không gặp ai.
Anh đưa cô vào một phòng suite, chỉ vị trí nhà tắm, dịu giọng nói:
“Vào thay đi, quần áo và băng vệ sinh đều ở trong.”
“Vâng.” Tuy không quen thuộc, cô vẫn bước vào.
Bên trong có một chiếc khay gỗ nổi bật, bày sẵn váy sạch, quần lót dùng một lần, và nước hoa.
Cô liếc nhìn chiếc đồng hồ nữ trên cổ tay.
Thật sự chưa đầy năm phút, anh đã giải quyết xong tình huống mà đáng lẽ anh không mấy quen thuộc này.
Khi cô bước ra, Chu Nhĩ Câm đang ngồi trên ghế sofa cạnh cửa sổ sát đất, chăm chú tìm kiếm gì đó trên điện thoại.
Nghe tiếng cô, anh ngẩng đầu. Cô mặc chiếc váy dài xếp ly màu đen, tuy là kiểu chọn mua không thử, nhưng mặc lên người cô vẫn toát lên vẻ thanh lạnh như tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5052189/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.