Tối hôm đó, Ngu Cầu Lan và Trịnh Thành ghé nhà trước, bề ngoài thì hòa nhã, chẳng đề cập gì đến chuyện căng thẳng.
Thậm chí trong bữa ăn, khi nhắc đến mấy chuyện xấu hổ hồi nhỏ của Chu Nhĩ Câm và Ngu Họa, bầu không khí còn khá hòa hợp.
Trần Vấn Vân đùa:
“Hồi nhỏ anh trai đã giống hệt cách bây giờ đối xử với Họa Họa rồi.”
“Lão Chu, anh còn nhớ không, hồi ấy hai nhà mình cùng đi nghỉ ở một hòn đảo nhỏ. Bọn mình bận nói chuyện, còn Nhĩ Câm thì dẫn Họa Họa với A Khâm đi chơi.”
Chu Trọng Minh hơi mơ hồ:
“Sau đó thì sao nhỉ?”
“Anh quên rồi à? Trong tủ lạnh chẳng còn gì, chỉ có Nhĩ Câm cầm một cây kem cắn dở, thế là Họa Họa với A Khâm tranh nhau cây kem mà Nhĩ Câm đã ăn qua.”
Nghe chuyện cũ được nhắc lại, Chu Nhĩ Câm nở nụ cười nhạt.
Ngu Họa đưa tay che trán: “…”
Chu Khâm thì có chút bừng tỉnh, nghe lại chuyện này cứ như là ký ức của kiếp trước.
“Cuối cùng ai thắng?” Chu Trọng Minh nhớ ra đôi chút nhưng không rõ.
Trần Vấn Vân cười bất lực:
“Tất nhiên là A Khâm rồi, em trai từ bé đã khỏe hơn, Họa Họa làm sao giành nổi.”
Tay đang cầm nĩa của Chu Khâm khựng lại, anh vốn không nhớ mình từng giành đồ ăn với Ngu Họa.
“Sau đó Họa Họa khóc, Nhĩ Câm mới bế con bé đi khắp đảo tìm chỗ bán kem. Lúc đó đảo vẫn chưa khai thác nhiều như bây giờ, thằng ấy phải bế con bé vòng một vòng quanh đảo mới tìm được một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5046873/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.