Ngu Họa mặt vẫn bình thản:
“Vậy à.”
Trần Vấn Vân cười:
“Nói mới nhớ, còn ít hoa quế nữa, bác gọi thợ điều chế làm thành túi hương rồi. Trung Thu đeo hoa quế cũng hợp lắm, có thể treo trên xe hoặc để trong ngăn kéo văn phòng. Để bác đi lấy cho mọi người.”
Chu Nhĩ Câm định đi cùng, nhưng Trần Vấn Vân cố ý gọi Chu Khâm:
“A Khâm, lại giúp mẹ chọn một chút.”
Chu Khâm khẽ đáp, giọng cứng, đứng dậy mà không nói gì thêm, đi theo mẹ.
Chỉ còn lại Ngu Họa và Chu Nhĩ Câm trong đình.
Chu Nhĩ Câm mở lời trước, như để cô chuẩn bị tinh thần:
“Tối nay ăn xong, có thể ba mẹ sẽ muốn bàn về việc chuyển giao cổ phần đã định từ trước.”
“Ừ.” — Ngu Họa đáp khẽ.
Không chỉ là cổ phần, mà cả vô số nguồn lực, thậm chí bất động sản cũng liên quan. Trước đây cô đã xem qua thỏa thuận.
Ngu Cầu Lan thực ra góp vào số bất động sản và cổ phần ít hơn nhà họ Chu nhiều, nhưng lại có một mảnh đất mua từ nhiều năm trước ở châu Âu, vị trí cực đẹp, hiện vẫn chưa khai thác. Bà nói sẽ tặng cho nhà họ Chu để xây sân bay.
Những gì nhà họ Chu đưa ra, nhìn bề ngoài là cho Ngu Cầu Lan, nhưng phần nhiều thực chất là cho cô, và số lượng còn vượt xa dự tính của Ngu Cầu Lan.
Không biết bao nhiêu trong đó là nhờ bàn tay của Chu Nhĩ Câm.
protected text
Cô từng nghĩ đơn giản là vì mảnh đất kia rất quan trọng.
Nhưng thực tế, sau khi nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5046871/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.