“Người của viện sĩ Quách đang bận, hơn nữa không giỏi giao tiếp…” một học trò của Lý Sướng cười xoa dịu.
Chu Nhĩ Câm cũng mỉm cười, nhưng người ngoài không nhìn thấu được cảm xúc của anh:
“Tôi vẫn muốn gặp một lần, dù sao tư tưởng nghiên cứu của viện sĩ Quách là trọng tâm của dự án này.”
Dự án đã vào tay Lý Sướng, vậy mà anh vẫn nhắc đến việc phải tuân theo phương hướng của đối thủ kình địch của ông ta.
Nhưng vốn chủ đã nói vậy, Lý Sướng đành nuốt xuống, ngoài mặt vẫn tươi cười:
“Vâng. Tiểu Mẫn, gọi cho kỹ sư Ngu, hỏi cô ấy đang ở đâu.”
Cung Mẫn, kẻ khi nãy còn khóc lóc tơi tả, cúi đầu gọi một cú điện thoại.
Điện thoại của Ngu Họa bất chợt reo, cô bình tĩnh bắt máy:
“Có chuyện gì?”
Giọng cô nhạt nhẽo:
“Ở sân vận động.”
Chưa nói được mấy câu, bên kia đã cúp máy.
Không lâu sau, Lý Sướng dẫn Chu Nhĩ Câm và mọi người hướng về phía sân vận động của viện, vừa đi vừa giới thiệu tiến độ dự án:
“Phần thiết kế sơ bộ chúng tôi đã hoàn thiện, giờ đang trong giai đoạn chi tiết hóa, nhưng có lẽ trình độ của học trò viện sĩ Quách hơi… có khoảng cách, nên bị kẹt ở bước này, chậm tiến độ đôi chút.”
Học trò ang ta lập tức phụ họa:
“Đúng vậy, nếu có thể toàn quyền giao cho nhóm của chúng tôi, chắc sẽ kết nối tốt hơn. Vì bên Phi Hồng có ý muốn giao cho phái của viện sĩ Quách, nên chúng tôi đã phải tạm dừng mấy tháng nay.”
Bề ngoài là báo cáo bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5023278/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.