Bầu không khí chợt lặng đi một chút.
Quả nhiên là ảo giác của anh. Anh khẽ bật cười:
“Em sao im lặng lâu vậy?”
Ngu Họa như chẳng có chuyện gì xảy ra:
“Đang nghĩ xem Phi Hồng muốn loại máy bay như thế nào?”
“Em nghĩ sao?” – Chu Nhĩ Câm đáp lại, giọng ôn hòa.
“Hiệu quả tối đa, tiện lợi nhanh chóng, ổn định hơn trực thăng, và nhanh hơn trực thăng.” – cô nghiêm túc đáp.
Chu Nhĩ Câm lại nói:
“Đều không phải.”
“Là gì?” – cô hơi khó hiểu.
Anh ôn tồn giải thích:
“Thật ra, những điều em nói, eVTOL đã vượt trội trực thăng ngay từ khái niệm rồi.”
“Nếu tốc độ đột phá thêm nữa, chẳng phải càng nổi bật sao?” – Ngu Họa thẳng thắn.
Nghe cô nói, anh cảm nhận rõ góc nhìn của cô rất kỹ thuật, thiên về đẩy mạnh công nghệ.
Nhưng anh lại từ góc độ kinh doanh, khéo léo giải thích:
“Phi Hồng muốn thương mại hóa nhanh chóng, chứ không phải bán cho ngành y tế, cứu hộ… những nơi cần tốc độ.”
Ngu Họa cảm giác anh nhất định sẽ gợi mở cho mình một điểm đột phá:
“Ý anh là…?”
“Em nghĩ phức tạp quá. Chỉ cần đạt được TC (chứng nhận kiểu loại) để đưa ra thị trường, đảm bảo an toàn, là đã đủ tiêu chuẩn của một sản phẩm sơ cấp.” – Chu Nhĩ Câm nói thẳng, tự nhiên.
Không còn những lời mơ hồ như Lý Sướng, Ngu Họa lập tức hiểu rõ yêu cầu:
“Nhưng vậy có quá bình thường không?”
Anh cố ý nói rõ:
“Trong và ngoài nước có vô số quy định về eVTOL – công ước hàng không, điều kiện chuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5023269/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.