Nhân viên tiếp tục giới thiệu:
“Phó tổ trưởng Tống Kính Sâm, cũng là phi công của Phi Hồng, rất am hiểu UAV đa cánh quạt.”
Mọi ánh mắt đổ dồn về người đàn ông trẻ tuổi có nét trầm tĩnh, tuấn tú.
Mọi người chờ Ngu Họa lên tiếng.
Bởi trong nhóm, chỉ có cô là kỹ sư chính thức, những người khác đều còn đang học, nên trong tình huống trang trọng, cô đương nhiên là người phát biểu.
“Biết.” – Ngu Họa đáp gọn.
Tống Kính Sâm là bạn thân nhất của Chu Khâm, thời cô và Chu Khâm còn bên nhau, đã gặp anh ta không ít lần.
Tống Kính Sâm bỗng cất giọng, ngữ điệu khó đoán:
“Kỹ sư Ngu, lần đầu hợp tác.”
Cô chỉ hơi gật đầu, không đáp thêm.
Những người còn lại, có vài kẻ là bạn chơi bời của Chu Khâm, cũng có những gương mặt xa lạ.
Họ khẽ xì xào chuyện gì đó, nhưng Ngu Họa chẳng bận tâm — ai nói gì là việc của họ, chẳng liên quan đến cô.
Gió ở sân bay lớn, nhưng hôm nay lại có nắng đẹp lạ thường.
Ánh sáng chiếu xuống làm viên kim cương hồng trên tay cô tỏa sáng rực rỡ.
Chu Khâm bị ánh lóe ấy thu hút, mới chú ý đến chiếc nhẫn.
Kiểu dáng vốn không quá phô trương, nhưng độ khúc xạ của kim cương hồng quá cao.
Dù cô chẳng nói một lời, nó vẫn đủ sức khiến người ta nhìn thấy.
Đeo ở ngón áp út, rõ ràng là nhẫn cưới.
Ánh mắt Chu Khâm khó tránh khỏi dừng lại thoáng chốc.
Xung quanh, tiếng người ồn ào xen lẫn tiếng cánh quạt gió xoáy vào làn gió xuân, nhưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-khan-cap-o-tuyet-cang/5021109/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.