Trong lòng Trịnh Thư Hạ vẫn canh cánh chuyện của Trương Vũ Phong, nên sau buổi huấn luyện sáng, lúc nghỉ ngơi cô liền chạy đến văn phòng cảnh vụ, tìm một đồng chí quen biết để hỏi thăm tình hình.
Số nữ trong Đại đội Tiêm Kích J-1 vốn đã ít ỏi, nữ phi công lại càng hiếm, vì thế Trịnh Thư Hạ ở đây vốn rất nổi tiếng, gần như ai cũng biết đến cô. Huống hồ bây giờ cô còn đã kết hôn với Lâm Dữ Kiêu, chuyện này trong đội lại càng được xem là một giai thoại đẹp.
Người bị cô kéo ra hỏi chuyện là anh Trần, anh ta cũng không hề giấu giếm, thuận miệng kể luôn: “Hồi cuối tháng Chín thì phải, cụ thể ngày nào thì tôi quên rồi, Trương Vũ Phong lén đưa một người vào khu nhà gia đình, chuyện này vi phạm quy định nên bị điều xuống đơn vị cấp liên đội, cũng không oan ức gì.”
Khu nhà gia đình? Trịnh Thư Hạ khẽ sững người.
“Phải rồi, Thư Hạ,” anh Trần ngạc nhiên hỏi, “sao tự dưng em lại hỏi chuyện này? Trương Vũ Phong bị điều tra từ đầu tháng Mười rồi, cũng không có gì nghiêm trọng cả. Sau khi xác nhận là vi phạm thì xử lý theo quy định, đội mình từ trước đến nay đều làm việc như vậy.”
Phải rồi, quy định. Có luật nước thì phải có kỷ cương đội ngũ. Làm sai thì phải chịu phạt, chứ không nên mãi hỏi vì sao chẳng ai nương tay với mình. Đó mới là con đường đúng đắn.
Trịnh Thư Hạ bỗng cảm thấy lòng mình như được khai sáng, cô mỉm cười cảm ơn anh Trần, rồi rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-ben-em-ngoc-tu-nhan/5197467/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.